TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Đạo Độc Hành
Chương 1446-1: Diệt môn đánh cướp thu hoạch nhiều! (1)

Lúc này, đến lượt Lạc Ly quay đầu bỏ chạy, hắn ở phía sau điên cuồng đuổi theo, nhưng chỉ là đuổi theo được một lát, nhục thân của hắn bắt đầu vỡ nát, bởi vì tiên vực sồ hình đã bị phá diệt.

Hắn sống chết nhìn Lạc Ly, không cam lòng muốn rống to, nhưng mà ầm một tiếng, hóa thành vạn ngàn mảnh vỡ, tử vong!

Nhưng mà ở thời khắc cuối cùng của hắn, hai đạo trường kia lại ầm vang một tiếng, bắt đầu sụp đổ, thời khắc cuối cùng hắn muốn hủy diệt đạo trường, nhưng mà không đủ sức mạnh.

Nơi xa vẫn còn chiến đấu, Trung Gian Nhân và Lão Bất Tử đang truy sát ba Hợp Đạo Chân linh còn sót lại của đối phương.

Ở tiên thuyền nơi xa kia, đi tới đây, rất nhiều cương thi, xông xuống tiên thuyền, sát nhập vào Hồn Kiệt môn.

Lạc Ly hạ xuống, rơi xuống đại điện kia, ngồi ở trên bảo tòa của đại trưởng lão, đến lúc này, Hồn Kiệt môn, tiêu vong.

Mà ở phía trên kia, một đống thịt nát đang hòa lại với một cánh tay đầy đủ, chính là Thanh Trúc Mai kia, mặc dù một kích kia đánh nát hắn nhưng mà điểm lợi hại nhất của thiên sát tuyệt thi chính là dũ hợp chi lực này.

Lạc Ly mỉm cười nhìn bốn phương, nhẹ giọng nói.

“Hồn Kiệt môn hoàn tất, chỉ còn lại Thương Lãng tông, Kiếm Sa Hoàng, Hải Bạng nhất tộc, Nam Hải địa vực!

Sau đó Thiên Nam địa vực, lập đất phong vực...

Hợp Đạo, Đại Thừa, cuối cùng, chính là ngươi...”

Hắn nhìn về phía bầu trời, trên chín tầng trời kia, vô số tinh quang lóe ra, mỗi một tinh quang, chính là một mảng tinh hải, nơi đó mới là mục tiêu của Lạc Ly, tiên giới!

Bên ngoài tiếng giết chóc chấn thiên, Thanh Trúc Mai chậm rãi hồi phục, lộ ra răng nanh nhọn hoắt, lập tức xông ra ngoài, hắn vừa mới hồi phục nhục thân, cần rất nhiều huyết nhục để tu phục thân thể.

Lạc Ly ở trong đại điện này, cũng không quan tâm tình hình chiến đấu bên ngoài, đại cục đã định, tình hình còn lại đã không còn gì nguy hiểm nhất định sẽ thắng lợi.

Đối phương còn lại ba Hợp Đạo Chân linh, có đào tẩu, có đầu hàng, nhưng mà Lạc Ly sẽ không thu nhận kẻ đầu hàng, chỉ giết mà thôi.

Hiện tại Hỗn Nguyên tông có ít người, chẳng có cách nào, chỉ đành dùng hạ sách này, đồ sát, diệt vong!

Xem ra bồi dưỡng đệ tử hậu bối là cực kỳ quan trọng nhưng mà, bây giờ tám đệ tử ngoại môn Hỗn Nguyên tông, tư chất đều quá kém.

Phải biết rằng mọi người trong tiên giới, sinh hạ đã là Kim Đan chân nhân, trưởng thành chính là Nguyên Anh Chân quân, là kẻ ngốc cũng đều là như thế, không thể như thế, đều là chết non, căn bản không cách nào thích ứng với hoàn cảnh của tiên giới, đều chết sạch.

Tám đệ tử này của mình, từ nhỏ đã tu luyện, sau khi nhập một, Lạc Ly truyền thụ vô thượng, dốc sức dạy dỗ, cái gì tiên thước tiên đan, sử kính cật, tám người bọn họ vẫn là vô cùng chuyên tâm tu luyện, có thể nói là dốc hết sức lực.

Nhưng mà, đến tận lúc này, mới có hai người tấn thăng Phản Hư, nếu ở nhân gian, có lẽ rất lợi hại, nhưng mà ở tiên giới này, chỉ tính là bình thường, dù là một làng nhỏ cũng đã có hơn mười Phản Hư rồi.

Tám người này tiềm chất quá kém, ở tiên giới này, chỉ có tiến vào cảnh giới Hợp Đạo mới tính là xuất thủ tu vi, bọn họ căn bản không đủ để gánh các Hỗn Nguyên tông.

Lạc Ly lắc đầu, hy vọng ở Hồn Kiệt môn này, có được thu hoạch, giúp Hỗn Nguyên tông càng thêm cường đại hơn.

Đại chiến bên ngoài dần dần ổn định, xem ra chiến đấu đã sắp kết lúc, Lạc Ly lại ở trong đạo tràng bị tàn phá, sửa sang lại thu hoạch.

Trước khi đại trưởng lão kia chết có đánh lại. Hai đạo trường của Hồn Kiệt môn đều bắt đầu sụp đổ.

Nhưng mà khi đó hắn đã không còn đủ mạnh, không thể nào làm sụp đổ hoàn toàn hai đạo tràng này.

Trong đó không ít linh trúc, đều bảo tồn được. Lạc Ly bắt đầu thu lấy linh trúc này.

Hồn Kiệt môn tổng cộng có chín linh trúc, trong đó có ba cái rưỡi đặc sản, duy trì sự phát triển của tông môn bọn họ.

Sở dĩ tên là ba cái rưỡi, ba cái trong đó là Hồn Kiệt Thái Nhạc thiên linh tửu, Tử thải hồng ngư, Thiên duyên âm phong thảo. Còn nửa cái là Sơn giản hắc thổ.

Hồn Kiệt Thái Nhạc thiên linh tửu chính là Hồn Kiệt môn lấy một loại quả lạ là Thái Nhạc luyện chế thành linh tửu, uống vào có thể gia tăng linh khí vô tận, đặc biệt trong chiến đấu sẽ có hiệu quả rất tốt.

Linh tửu này, tiêu thụ tốt nhất, thậm chí còn có thương đội từ địa vực xa xôi viễn trình đến đây để mua.

Tử thải hồng ngư là một loại linh ngư, dùng để ăn, hương vị rất ngon, có thể cường hóa huyết nhục, chống đỡ tiên khí xâm nhập, tương đương với tác dụng kéo dài tuổi thọ. Một con cá tương đương gia tăng thêm một năm dương thọ.

Thiên duyên âm phong thảo, có thể dùng để luyện chế tiên phù, là tài liệu tốt nhất.

Sơn giản hắc thổ kia chỉ có thể dùng để trồng Băng ngọc đàm hoa, hoặc là dùng để trải đất, không có tác dụng gì khác, cho nên chỉ tính là nửa cái đặc sản.

Lạc Ly bắt đầu rửa sạch linh trúc này, hắn đi tới trước một hồ rượu màu vàng, hồ rượu này, ước chừng lớn khoảng ba trượng. Tròn tròn, kim quang lấp lánh, tản ra hương rượu vô tận.

Lạc Ly đi đến nơi đó, nhẹ nhàng chạm vào hồ rượu lớn này. Nhẹ nhàng gõ một cái, trong hồ rượu kia phun ra một đợt tửu thủy, Lạc Ly duỗi tay ra đón lấy, nhẹ nhàng phẩm rượu, một cảm giác trong veo từ trong lòng dâng lên.

Đây chính là đặc sản Thái Nhạc thiên linh tửu của Hồn Kiệt môn, là đặc sản tốt nhất của Hồn Kiệt môn.

Lấy Thái Nhạc quả, phối với Hồn Kiệt linh tuyền, luyện chế rượu ngon, cứ cách ba ngày lại có thể sinh ra một hồ tiên tửu.

Lạc Ly gật đầu, nói: “Rượu ngon!”

Hắn dùng sức vỗ, hồ rượu này lập tức rời khỏi đạo tràng bị tàn phá này, sau đó Lạc Ly duỗi tay ra, thu vào trong tiên vực của mình, gia nhập vào đạo trường Hỗn Nguyên của Lạc Ly.

Nhưng mà, thu lấy Hồn Kiệt Thái Nhạc thiên linh tửu này, cũng không phải cứ thế kết thúc, muốn Hồn Kiệt Thái Nhạc thiên linh tửu linh trúc này phát huy tác dụng, phải có hai linh trúc khác đủ bộ.

Lạc Ly nhìn về phía bên kia, một bên là một khu rừng quả, chính là rừng Thái Nhạc quả, nơi này trồng Thái Nhạc quả.

Thái Nhạc quả này mới là đặc sản của hồn Kiệt môn, thiên hạ chỉ có Hồn Kiệt môn có, cho nên rượu này mới bán chạy khắp thiên hạ.

Lạc Ly nhìn lại, nhìn xem Thái Nhạc quả trong truyền thuyết này rốt cuộc là có gì tốt.

Nhưng mà xem qua, chính là sửng sốt, Thái Nhạc quả này thanh danh rất lớn, nhưng cây chỉ cao khoảng một thước, bên trên là những quả nho nhỏ, hơn nữa loại quả này, hình như Lạc Ly đã từng thấy ở đâu đó rồi?

Hắn nghĩ nghĩ, thả ra Trương Ngư Phu kia, hỏi: “Ngươi nhìn xem đây có phải là quả thật không?”

Trương Ngư Phu nhìn thoáng qua, nói: “Lúc này quả còn chua, thứ này đi đến đâu cũng có, rất khó ăn, vừa chua lại còn có độc, cái này lợn cũng không ăn!”

Lạc Ly nghe lời này, không khỏi cười ha ha!

---------------

Đọc truyện chữ Full