Một hít một thở, liên miên không ngừng, trầm tĩnh trong đó, cảm giác tu vi bản thân đã viên mãn, lúc này mới tỉnh lại, vừa mới tỉnh lại như vậy, lại cảm nhận lực lượng của mình, phóng ra vô tận.
Thật giống như chính mình đằng không dựng lên, thiên địa đều ở trong lòng!
Thiên địa xung quanh, biển lớn hải đảo, địa vực lục địa, núi non sông lớn, tựa như ba đào phập phồng, nhằm thẳng về phía sau mà lui ra, toàn bộ tất cả, đều ở trong lòng mình!
Diện tích ngàn dặm, vạn dặm đều ở trong lòng, đều ở trong một suy nghĩ của mình!
Nhìn lại, làn da trắng nõn, lộ ra ánh sáng như thủy tinh, ánh mắt thanh u thâm thúy, mình tựa như phỉ thúy thoát khỏi đá mẹ, thâm thúy lại thuần tịnh, khiến người vừa nhìn đã phải thốt lên một câu: “Quân tử như ngọc!”
Ở trên người Lạc Ly, một loại khí tức cường đại, đáng sợ xuất hiện, trong nháy mắt, Lạc Ly lại có một cảm giác, giống như mình quay về Trung thiên chủ thế giới, cảm giác có thể nắm giữ trời đất, thống trị thế giới lại xuất hiện!
Lạc Ly tấn thăng cảnh giới Đại Thừa!
Lạc Ly nhìn về phía bốn phương, đến lúc này, rốt cuộc vô đạo!
Không còn phải như trước kia nữa, truy tìm các loại thiên đạo pháp tắc chi lực.
Một khắc này, không còn cần đến nữa!
Bởi vì, cái gọi là thiên đạo, đã trở thành một bộ phận, thành bản năng của Lạc Ly, trở thành lực lượng cố hữu của Lạc Ly, cho nên không còn cần nữa, không cần để ý đến bọn chúng, chỉ cần sử dụng bọn chúng là đủ rồi!
Con đường tu tiên, cảnh giới Phản Hư lĩnh ngộ đại đạo, xúc khống đại đạo, cảm ngộ đại đạo.
Giống như là, ta nhìn thiên địa này, biết thiên địa này rốt cuộc là cái dạng gì.
Cảnh giới Quy Nguyên lại là lĩnh ngộ cơ sở đại đạo, sinh ra lý giải của chính mình với đại đạo, từ đó sinh ra đại đạo của mình.
Ta đã biết thiên địa là cái gì, ta bắt đầu xây dựng thiên địa thuộc về chính mình!
Cảnh giới Hợp Đạo, lại là nắm giữ đại đạo, thay đổi đại đạo, đem lý giải về đại đạo của mình, phóng xuất đi, dung nhập vào trong đại đạo.
Thiên địa của ta đã thành hình, nó phải thay đổi thiên địa bên ngoài, khiến thiên địa bên ngoài trở thành thiên địa của ta!
Cảnh giới Đại Thừa, chính là không còn vô đạo!
Thiên địa của ta chính là thiên địa của ta, không cần để ý đến thiên địa trong quá khứ.
Lạc Ly thở ra một hơi dài, tấn thăng cảnh giới Đại Thừa!
Hắn nhìn về phía nơi xa, cười lạnh một tiếng, bay lên không!
Bay thẳng tới hải đảo của Thương Lãng tông.
Các ngươi đã đến, vậy đừng đi nữa, để ta tiễn các ngươi một đoạn đường.
Bước tiếp theo chính là Địa tiên trấn thủ Linh Thổ Hồng Hoang giới này, đừng tưởng ngươi là Địa tiên thì ta không thể nào đối phó với ngươi, cách đã nghĩ xong rồi, kẻ tiếp theo, chính là ngươi!
Đừng tưởng Địa tiên là cường đại, ở tiên giới có lẽ ngươi vạn phần cường đại, nhưng mà ở đây, Địa tiên cũng không có gì ghê gớm.
Chỉ cần dựa theo phương pháp đối phó với Xích Cước đại tiên là đủ. Lần trước những ma linh kia như có kẻ trốn được khỏi thiên địa trọng tố, chỉ cần tìm ra bọn chúng, lại một lần nữa thiên địa trọng tố, dưới tiên điều thiên phạt, Địa tiên thay thế Xích Cước đại tiên này cũng sẽ bị đổi người.
Đến lúc này, Thiên Long cung chính là mục tiêu tiếp theo!
Lạc Ly vô cùng tự tin, tấn thăng đại thừa, thu hồi lực lượng của mình khiến hắn có can đảm đối diện với mọi lời khiêu chiến.
Bay về phía trước, lần này rốt cuộc không còn yếu ớt như trước, bay xa vạn dặm, hoàn toàn có thể ngự không phi độn.
Nơi xa, chính là Thương Lãng đảo kia, trong đảo nhỏ đó, hai mươi mốt đại thừa tọa trấn ở đó, chờ đợi mệnh lệnh, phá diệt Hỗn Nguyên tông!
Từ cách xa vạn dặm, Lạc Ly đã phóng xuất khí tức của mình, cho đối phương biết mình đã đến!
Phía trước, Thương Lãng đảo, Lạc Ly phóng xuất chân khí, cho đối phương biết mình đã đến!
Tấn thăng đại thừa, thu hồi lực lượng của mình, Lạc Ly ra tay.
Vẫn tiếp tục phi độn, không hề dừng lại, đến tiên giới, lần đầu tiên ngự không phi độn như điện như vậy, khiến Lạc Ly vô cùng thống khoái.
Cảm nhận được khí tức của Lạc Ly, trên Thương Lãng đảo kia, có mười nhân ảnh bay lên, đây chính là tu sĩ Phi Vũ tông đến đây, mười người này đều là Đại Thừa chân thánh. Bọn họ cảm nhận được Lạc Ly đến, tu sĩ bình thường căn bản không thể nào ngăn cản cho nên đều là đại thừa ra tay.
Một người trong đó, chính là một lão giả tóc đỏ, hắn dài giọng nói: “Tân thanh sạ cảnh sơ linh lộ, chiết vũ nhàn phi ki phiến sương.
Phi Vũ tông ở đây hành sự? Vị đạo hữu kia đến đây? Có ý đồ gì?”
Lạc Ly mỉm cười, hồi đáp: “Nhất khí sinh vạn pháp, Hỗn Nguyên phá Càn Khôn! Lạc Ly, giết người!”
Lão giả kia nghe tên Lạc Ly, sửng sốt nói: “Hỗn Nguyên tông? Lạc Ly?”
Ngay tại lúc này, Lạc Ly trong nháy mắt lóe lên, tứ cửu độn thuật, vượt qua cự li ba mươi dặm, xông đến trước mười người này, trực tiếp vật lộn.
Tấn thăng đại thừa, tứ cửu độn thuật, cự li di động lập tức tăng mạnh!
Một đại hán khôi ngô cường tráng quát: “Thì ra là dã cẩu của Hỗn Nguyên tông, chẳng qua chỉ là Đại Thừa sơ kì cũng dám đến chịu chết, chết đi cho ta!”
Nói xong, hắn nghênh đón Lạc Ly, thực ra người này không phải là tu sĩ của Phi Vũ tông mà là đệ tử do Thiên Long cung phái đến, ngoại hiệu là Thiên Thủ Nhân hùng!
Trong lúc phi độn, trong nháy mắt cả người dâng lên khoảng trăm cánh tay, mỗi cánh tay đều dài mấy trăm trượng, chụp vào Lạc Ly.
Đây là tuyệt học của nhị đẳng tông môn Thiên Thủ tông ở hạ giới, thiên tí vạn thủ đại cầm nã!
Đệ tử Thiên thủ tông giỏi nhất là vật lộn, bắt đối thủ, tiên bảo tiên kiếm gì, một tay với tay, mỗi một cánh tay của hắn đều là vạn quân chi lực, đao thương bất nhập.
Trong nụ cười hung ác của Thiên Thủ Nhân hùng này, trong nháy mắt, trăm cánh tay kia đã bắt được Lạc Ly.
Hắn muốn xé nát Lạc Ly, năm ấy hắn mới tiến vào cảnh giới Đại thừa đã xé nát ba Đại thừa chân thánh tán tu dã phái như thế.
Trên khuôn mặt của Thiên Thủ Nhân hùng, nụ cười hung ác kia đột nhiên ngưng trệ, hóa thành một vẻ mặt không thể tin được, hơn nữa vẻ mặt này như ngưng lại trên khuôn mặt hắn, khiến hắn như bức tượng điêu khắc.
Hàng trăm cánh tay vạn quân chi lực của hắn cũng biến mất, trí mệnh cầm nã nhất thời cũng trở nên vô lực.
Chính đại thùa còn lại, không ai nhìn rõ là đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà nhìn thấy Thiên Thủ Nhân hùng đã bắt được kẻ thù, cũng không nhịn được mà đều hoan hô lớn.
“Xé nát hắn...”“Tốt...”“Để tim hắn lại cho ta ăn…” “Sảng khoái, Thiên Thủ Nhân hùng, quá lợi hại…” “Giết chết hắn…”
Tiếng hoan hô này nhanh chóng bị tấm lưng vỡ nứt của Thiên Thủ nhân hùng làm đứt đoạn, trăm cánh tay kia, tất cả đều vỡ nát, sau lưng Thiên Thủ Nhân Hùng kia lộ ra một cánh tay như ngọc!
Toàn bộ những tiếng hoan hô đều hóa thành những tiếng kêu khó tin!
Cánh tay ở sau lưng Thiên Thủ Nhân Hùng thăm dò, bóp vào tim người, rồi mới nhẹ nhàng sờ, rắc một tiếng, huyết nhục bay ra!
Ần, sau đó huyết nhục toàn thân của Thiên Thủ Nhân hùng hóa thành ngàn vạn mảnh vỡ, bay khắp tứ phương. Nhưng mà huyết nhục kia, bay ra khoảng mười trượng, chính là hóa thành mảnh vỡ trong sáng, rồi mới tiêu tán trong hư không.
---------------