TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long
Chương 274: Dung hợp

<!-- --> Tư Mã Lạc cũng giống như Tôn Khánh Dục, không ai ra đón, liền tự mình đi vào. Những người này, Tiêu Thu Phong đã dặn dò đám bảo vệ, không cần cản trở, muốn vào lúc nào cũng được.

"Tư Mã Lạc, có chuyện gì vậy?"Hắn vừa vào đến nhà, chưa kịp mở miệng thì Tiêu Thu Phong đã hỏi trước.

Tư Mã Lạc nhìn mọi người một cái, cũng có chút kinh ngạc, bởi vì Triệu Quang Bình và Tôn Khánh Dục đều đến, hắn biết, hai người này là nhân vật rất có tiếng tăm ở Đông Nam.

"Này, lão đại, chú cũng thật là, nhà có chuyện vui, thế mà lại không báo với anh em một tiếng, có phải khinh thường anh hay không? Được rồi, ông nội thu được tin tức, liền kêu anh chuẩn bị quà, bằng không thì thật sự quá thất lễ"

Triệu Quang Bình đương nhiên biết Tư Mã Lạc, còn Tôn Khánh Dục thì khỏi nói, tứ đại công tử năm đó, biết cục cảnh sát thành nhà nghỉ, ông không muốn cũng phải biết.

Nhưng Liễu Tùy Phong lại không biết.

"Chú Liễu, đây là một kẻ ăn chơi trác táng, mặt vô cùng dày, thiếu gia Tư Mã Lạc, là bạn của con"Khúc đầu giống như đang chửi xéo, nhưng câu là bạn của con khúc cuối, đã làm cho Tư Mã Lạc rất nở mặt.

"Vị này chính là chú Phong của Liễu gia, gia phụ là Tư Mã Vân Thiên, xin chú chiếu cố nhiều hơn"Tư Mã Lạc đương nhiên biết Liễu Tùy Phong, muốn làm bạn với Tiêu Thu Phong, có một số việc, đương nhiên phải điều tra một chút.

"Tư Mã thiếu gia cũng đã tới, thấy chưa, tôi đã nói rồi, ở đây thế nào cũng sẽ rất náo nhiệt mà. Lão Triệu, làm vài ván đi, lần trước thua tức quá, bây giờ phải tìm cơ hội báo thù"Tôn Khánh Dục lập tức mở miệng, nói với Triệu Quang Bình.

Tư Mã Lạc sớ đã biết Triệu gia và Tiêu gia có quan hệ, nên lúc này đương nhiên cũng muốn thân thiết một chút, liền cười nói: "Thật không ngờ Triệu tư lệnh cũng ở đây, Gia phụ mấy ngày trước trở về, chuẩn bị đến Triệu gia để bái phỏng bác Triệu, nhưng đột nhiên có việc phải giải quyết,, cho nên làm chậm trễ. Con chỉ có thể thay mặt gia phụ hỏi thăm bác Triệu, gia phụ có nói rằng, khi nào có dịp, mời bác Triệu đến nhà làm khách"

Quân đội và thương nhân là hai khái niệm khác nhau, hơn nữa lúc bình thường, bên trong cũng không có quan hệ gì, mà Triệu Quang Bình cũng không có nhiều bạn bè làm doanh nhân, giờ phút này, dụng ý của Tư Mã Lạc đã rất rõ ràng, Ông nhìn thoáng qua, rồi cười nói: "Tư Mã lão đệ quá khách khí, a Lạc, con về nói với cha của con, khi nào có cơ hội, mọi người cùng đi ăn bữa cơm, bác làm chủ, chỉ cần vui vẻ là tốt rồi"

"Nhất định, nhất định, cảm ơn bác Triệu"Trong quan trường, cũng có vài điều rất bí ẩn, mà Tư Mã Lạc đã nắm rõ điều đó trong tay.

Tôn Khánh Dục cũng cười nói: "Lão Triệu, chuyện tốt như vậy, đến lúc đó nhớ chừa tôi một phần. Ông cũng biết đó, tôi đối với mấy thứ kia không có hứng thú, đi ăn để hiểu biết thêm một chút"

Một là cục trưởng đại nhân, một là tư lệnh của Đông Nam, một là Tư Mã gia một tay che trời, nhưng người này đều đến vì sinh nhật của tiểu nha đầu. Liễu Tùy Phong đã toát đầy mồ hôi lạnh, loại chuyện này, thật sự là làm cho ông bị shock.

Nhưng câu nói tiếp theo còn làm cho Liễu Tùy Phong chấn động hơn.

"Tư Mã Lạc, anh đến không đúng lúc rồi, hôm nay trong nhà tổ chức tiệc sinh nhật cho tiểu nha đầu, nếu lễ vật của anh không làm cho nàng ta hài lòng thì có gì anh chịu hết mọi trách nhiệm, đến lúc đó đừng trách tôi không nói trước với anh"

Tư Mã Lạc cũng cười nói: "Lão thái gia đã nói rồi, ở đây sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho tiểu nha đầu kia. Chú đã nhắc nhở thì anh cũng không giấu, anh thật sự cũng sợ nàng ta"

Tất cả mọi người đều thương nàng, Tư Mã Lạc không dám đắc tội.

Một bảo vệ đi đến, lúc này thấy không phải người quen đến, vì vậy vào thông báo: "Tiêu thiếu gia, ngoài cửa có mấy chiếc xe, còn có rất nhiều hoa hồng, nói là do người chuẩn bị, không biết là để ở đâu?"

"Hoa hồng? Thu Phong, chú không phải là muốn tái diễn chuyện ở học viện Bắc Hải một lần nữa hả? Quên đi, anh nghĩ anh nên đi thôi, nếu tiểu nha đầu kia trở về thấy cảnh này, anh sợ anh sẽ biến thành một vật thí mạng"

"Nhìn anh vậy mà nhát gan thế? Cái này là của Yên Nguyệt, tôi đã nói sẽ tặng cho nàng mà chưa có dịp, lần này tranh thủ làm luôn một lần, đi, chúng ta ra xem"Trong nhà chỉ có hắn là chủ nhận, Tiêu Thu Phong cảm thấy ngượng khi phải để ba người ở lại, nên đành phải rủ ba người ra chung.

Tôn Khánh Dục nói: "Tiểu Phong, con trở nên lãng mạn như vậy khi nào thế, đi, để chú hai nhìn xem, thuận tiện cho con vài cái góp ý"

Hai chiếc xe tải nhỏ, chất đầy hoa hồng, bây giờ cả trang viên đã đầy mùi thơm, từ xa cũng có thể ngửi được.

"Tiêu thiếu gia …"Khi đám người Tiêu Thu Phong đến gần, vài người đàn ông to con đã đứng xếp hàng ngay thẳng, đồng loạt gọi tên.

Tiêu Thu Phong vừa nhìn thấy, lập tức kinh ngạc, kêu lên: "Tiểu Lục Tử, Lý Hưng, Quan Đao, sao các người lại ở đây, không có chuyện gì làm à?"

Lý Hưng thúc tay, đẩy Tiểu Lục Tử lên, Tiểu Lục Tử cũng bị Quan Đao thúc dục, đành gật đầu nói: "Tiêu thiếu gia, nghe nói hôm nay là sinh nhật của tiểu thư tiểu Hồng, bọn em muốn đến đây xem một chút, có gì cần hỗ trợ không. Vả lại dạo gần đây mọi người cũng rãnh rỗi, nên cũng muốn đến đây chơi chút"

Tiêu Thu Phong buồn cười lắc đầu, cười nói: "Các người thật biết tìm cơ hội, được rồi, để tôi nói với Phượng Hề, cho các người nghỉ phép hôm nay, đúng rồi, đem hoa hồng này trải dài từ cửa vào hành lang, nếu đã đến rồi, không thể để cho các người rãnh rỗi được"

Quan Đao hưng phấn xoa tay, có thể gần gũi với Tiêu thiếu gia, bọn họ đương nhiên cao hứng, bởi vì tại thế giới ở Đông Nam, người này là một vị thần, cao cao tại thượng, không thể tiếp cận được.

"Tiêu thiếu gia, người yên tâm, chúng tôi sẽ thu xếp ổn thỏa, nhất định không để cho người thất vọng"Quan Đao cười, vung tay lên, mấy tên thuộc hạ ăn mặc chỉnh tề lập tức hành động, bắt đầu rải hoa ra.

Triệu Quang Bình bên cạnh cũng cười nói: "Tiểu Phong thật sự đã tốn nhiều tâm tư, gọi đến đây nhiều sự hỗ trợ như vậy, nên chuẩn bị sớm một chút, để cho các nàng trở về, nhất định sẽ rất mừng"

Vài tên binh lính cũng đến hỗ trợ. Cái gì thế này, hắc bạch không có ranh giới, binh và tặc có thể cùng đứng chung dưới mái hiên?? Thậm chí còn hút chung điếu thuốc??

Tôn Khánh Dục nhìn cảnh tượng trước mắt, cũng thấy rất an ủi, cái này nói lên là vấn đề trị an đã yên ổn, cục trưởng cũng có được một phần công lao.

Vài người đứng chỉ trỏ, còn đám Tiểu Lục Tử Lý Hưng thì rải hoa khắp nhà, mọi người ai cũng thích thú, ngay cả Triệu Quang Bình cũng chỉ điểm vài chổ, đây là một cơ hội hiếm, mấy đại gia tộc của Đông Nam cùng ở chung một chổ, toàn tâm toàn ý làm một chuyện. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL

Trái ngược với sự vui vẻ ấy, Liễu Tùy Phong đang rất trầm ngâm, có phải là do không đi ra ngoài suốt nửa năm hay không, mà cái thế giới này trở nên khác thường quá. Tiêu gia ông đã đến không biết bao nhiêu lần, nhưng chưa từng thấy qua, chỉ vì tổ chức sinh nhật cho một đứa nhỏ mà lại có nhiều đại nhân vật đến đây ủng hộ.

Tất cả hoa hồng đã được xếp thành một hàng dài, trong nhà đã khác hẳn khi nãy, Tư Mã Lạc cầm lấy hai bó hồng, đưa cho Tiêu Thu Phong nói: "Thu Phong, có cả một hành lang rồi, còn thiếu chút thành ý, cái này để cho chú, khi các nàng trở về, đưa cho người nào, cam đoan người đó sẽ vui mừng hết sức"

Nhiều hoa hồng như vậy, nhìn giống như là trại hoa hồng. Liễu Tùy Phong hít một hơi thật sâu, nói với Tiêu Thu Phong: "Thu Phong, con lãng phí quá vậy, cho dù là tặng quà sinh nhật cho tiểu Hồng cũng không cần lãng phí như thế!"

Cái này mà là lãng phí? Đợi đến lúc ông nhìn thấy tiểu nha đầu kia mặc cái gì, mang cái gì, và đi xe gì thì ông sẽ biết, thế nào mới gọi là lãng phí thật sự!!!

Cái này mà phí, thì mấy cái kia gấp mấy trăm lần!

"Chú Liễu, không sao đâu, chỉ cần mọi người vui là được rồi, con không ở nhà thường xuyên, khó mà có cơ hội tốt lấy lòng các nàng, chỉ cần các nàng thích, một chút tiền không đáng là bao"

"Tiêu thiếu gia, họ đã về"Theo lời nói của Tiểu Lục Tử, cửa lớn bắt đầu mở ra, một chiếc xe tiến vào, chính là chiếc xe thể thao mà tiểu Hồng thích, được Điền Phù tặng cho nàng.

Theo sau là vài chiếc khác nữa, sáu bảy cô gái, tựa hồ như đang rất vui vẻ. Tin chắc rằng chuyến dạo phố lần này, các nàng thu hoạch không ít.

"Cha …"Xe dừng lại, Liễu Yên Hồng cũng đã bước ra, lao vào lòng của Liễu Tùy Phong, đã mấy tháng rồi cha con không gặp nhau.

Nhưng mà, Liễu Tùy Phong đang trừng mắt nhìn chiếc xe thể thao kia, còn có mấy món trang sức trên người, trời ơi … mấy cái đó làm ông choáng đến nổi chưa hồi phục tinh thần.

"Cha, người đến rồi!"Liễu Yên Nguyệt cũng xuống xe, đi theo sau là Phượng Hề phong tình vạn chủng cùng Thiên Nhan Duyệt thanh thuần vô cùng, đang bước lại chổ Tiêu Thu Phong.

"Tiểu Nguyệt, sao lại thế này, tiểu Hồng mua xe thể thao khi nào. Sao lại không nói cho cha biết, còn nữa, con xem trên người nó, những món trang sức đó, toàn là hàng cao cấp, chị em các con, tại sao lại trở nên xa xỉ thế này?"Liễu Yên Nguyệt đoán không sai, cha vừa nhìn thấy em gái, đã vô cùng mất hứng.

Đọc truyện chữ Full