<!-- --> Thời điểm Tiêu Thu Phong đi vào quân doanh của Ma Quỷ, tuyệt đối không ai biết, tuy rằng so với lần trước rất khác biệt, nhưng cũng không ai biết, dựa vào trận pháp xếp đặt trạm canh gác, nếu đột phá, thì sẽ gặp phải chướng ngại cực lớn, ngay cả Tiêu Thu Phong cũng phải cố hết sức vài phần.
Trong sân tập, dưới ánh mặt trời, mấy chục tổ của một trăm người đang huấn luyện, hạng múc khác nhau, nhưng nhìn vẻ mặt của mỗi người, ai ai cũng đều tràn ngập chiến ý ngút trời, rời Ma Quỷ lâu như vậy, nhưng sự tiến bộ của nó, quả thật làm cho Tiêu Thu Phong rất hài lòng.
Tank cùng với Lý Cường Binh không làm cho hắn thất vọng, binh doanh của Ma Quỷ tựa hồ đã khuếch trương không ít, bây giờ bên ngoài truyền đến tiếng ầm ầm, kiến trúc đại hình, đột ngột mọc lên từ mặt đất, đây là phương tiện di chuyển do Triệu Nhược Minh phụ trách!
Tank xuất hiện, sắc mặt vội vàng, tựa hồ như gặp phải vấn đề gì đó khó khăn, bây giờ mặt mày cau có, sau lưng hắn, bốn binh lính cường tráng, đang theo sau bảo hộ an toàn.
Một cơn gió thổi qua người Tiêu Thu Phong, rồi, hắn biến mất. Một đao ảnh hình mặt trăng, hóa thành đao tâm chi lực, thản nhiên đánh tới chổ Tank. Bây giờ nhìn hắn, khăn trắng thì quấn đầu, cả người thì trùm kín, trừ ánh mắt, hắn chỉ để lộ sát khí ra thôi.
"Có thích khách..."Không thể không nói, bốn binh lính kia tựa hồ có thực lực của binh vương, tốc độ phản ứng khiến cho Tiêu Thu Phong bất ngờ, tuy rằng ra tay đã nhượng bộ, nhưng bốn người liên hộ, làm cho hắn rung động. Sức mạnh này, con người này, chính là những cái hắn khát cầu. Thân hình Tiêu Thu Phong vừa động, đao khí trong tay, lại tăng thêm hai phần kình lực, khí thế mạnh mẽ. Lại thêm một đột tăng cường, binh lính bốn hướng bổ tới, động tác cực nhanh, cơ hộ chỉ trong một giây, bọn họ ngay cả cơ hội rút súng cũng không cần.
Tank hoảng sợ, thừa dịp có khe hở, lách mình ra sau, lớn tiếng kêu lên: "Người đâu, người đâu, có thích khách..."
Ba giây, tuyệt đối chỉ có ba giây, xuất hiện đầu tiên là Thiết Trụ, lực lượng nội liễm mênh mông, theo sự xuất hiện của hắn, cái tràn ngập không gian nơi đây, chính là nắm đấm của hắn, cũng là vũ khí lợi hại nhất của hắn, không những nhanh, mà còn tàn độc, có xu thế khai thiên phá địa, rất khó đỡ nổi.
"Dám đụng đến binh đoàn Ma Quỷ, giết không tha!"Thiết Trụ lạnh giọng hét to, thân hình vọt lên, mạnh như hổ, ác như lang, hướng về phía Tiêu Thu Phong đánh tới, công kích sắc bén, cơ hồ không cho đối phương một con đường sống.
Tiêu Thu Phong không dùng đao tâm chi lực, cũng không dùng Võ Chi Phách, càng không đụng đến Long Biến Tam Thức, cái hắn dùng, chính là cái mới dung hợp không lâu, một lực lượng xa lạ.
Thiết Trụ dùng quyền, quyền của hắn đại diện cho sức mạnh. Tiêu Thu Phong không lui, cũng không né, mà đưa quyền tới, hai quyền chạm nhau, cả bầu không khí như ngừng chuyển động, trong một giây, lập tức nổ tung ra. Toàn bộ quân doanh đều kinh động, càng lúc càng nhiều binh lính được võ trang đầy đủ, từ xa vọt đến, hành động rất nhanh chóng.
Nhưng... "Ầm..."một cái, khi hai lực lượng cường đại kia đụng nhau, làm cho thân hình Thiếu Trụ văng thẳng ra sau, đập thẳng vào cây cột, lực quá mạnh, làm cho cả cây cột rung rinh rớt bụi xuống.
Thân hình Tiêu Thu Phong mượn lực này, phi thân thoái lui, nhưng một giọng nói khác vang lên: "Còn muốn chạy, không dễ dàng vậy đâu"Lý Cường Binh rốt cục đã xuất hiện, so với sự cuồng ngạo của Thiết Trụ, Lý Cường Binh đã có phong phạm của cường giả, hắn không lập tức ra tay, mà đang tập trung khí thế, lăng nhiên đối mặt với Tiêu Thu Phong.
Không những mạnh hơn Thiết Trụ, mà còn vô sỉ hơn nhiều, trong lúc Tiêu Thu Phong đang chờ hắn ra tay, thì hắn lại hét lớn một tiếng: "Loạn thương bắn phá..."
Tiếng súng vang lên, làm cho Tiêu Thu Phong dở khóc dở cười, tuy rằng Lý Cường Binh vô sỉ, nhưng không thể trách được, trên chiến trường, không có cái gì gọi là đạo đức hay khách sáo cả, chỉ có sống hoặc chết, cho nên, chỉ có người sống, mới là tất cả, về phần dùng thủ đoạn gì, đã không còn quan trọng nữa rồi.
Nếu là người bình thường, thì quả thật sẽ chịu không nổi, nhưng người này, là Tiêu Thu Phong.
Khi tiếng súng vang lên, Tiêu Thu Phong cũng đã biến mất, khi mọi người còn đang dụi mắt, thì hắn đã đến trước mặt Lý Cường Binh, làm cho quân thần đệ nhất Trung Đông Lý tướng quân đã không thể khống chế chính mình.
Hắn đã động. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Tiêu Thu Phong không công, chỉ với sách lược này, làm cho Lý Cường Binh động thủ công kích, hắn một mặt thủ, một mặt lui, nhưng bất kể thế nào, khoảng cách giữa hai người, luôn luôn không đổi, làm cho binh lính bốn phía không có cơ hội nổ súng.
"Gì thế, Lý Cường Binh, không phải mày vẫn tự nói mình là người đứng đầu Trung Đông sao? Cho lão tử thưởng thức chút coi, bây giờ ngay cả thích khách cũng không đối phó được, không bằng tao lấy pháo oanh tạc cho lẹ"Có thể nói ra lời này, đương nhiên chỉ có Lang Nha, thằng ku này bây giờ rất đặc biệt, nắm trong tay toàn bộ mối kinh doanh súng đạn ở Trung Đông, ai cũng biết, ở một cái nơi luôn có lửa và khói như Trung Đông, súng ống là thứ dễ chơi nhất.
Hai thanh chủy thủ sắc lạnh đột nhiên xuất hiện, như là u linh vậy, cơ hồ mang theo sự giết chóc trí mạng. Tinh thần Tiêu Thu Phong cả kinh, hai mắt nhíu lại, muốn bắt giữ loại ám sát kỳ lạ này lại, nhưng, chủ nhân của hai thanh chủy thủ này, lại là hai thiếu niên.
Labus và Lang Khuyển, rốt cục bọn họ đã trưởng thành, ra tay đủ tàn độc.
Cương khí hộ thân phát ra tiếng "Keng... keng..."Hai thanh chủy thủ không thể đâm vào được nữa, khuôn mặt hai người thất sắc, nhưng không chờ chúng suy nghĩ, Tiêu Thu Phong đạp hai cái, hai người thấy biến, lập tức né ra.
Cũng may, hai thằng này còn tỉnh táo, bằng không, với một đạp này, ít nhất cũng nằm trên giường ba ngày. Thủ pháp lợi hại, nhưng thể chất thì chưa đủ đạt đến đỉnh, cho nên cuối cùng vẫn chưa có cơ hội lấy cứng đối cứng.
"Thiết Trụ, liên thủ!"Lý Cường Binh hét lớn một tiếng, nhưng trên mặt vô tình lại xuất hiện một nụ cười, đối với sự cười nhạo của Lang Nha không thèm để ý đến, bởi vì lúc này, hắn đã biết, tên thích khách này chính là người đàn ông đó, là Tiêu thiếu gia của họ.
Kỳ thật, khi vừa chạm mặt, hắn đã cảm nhận được sự cường đại của người này, đây là sự cảm thụ của cường giả với cường giả, sâu không lường được, nhưng cứ hết lần này đến lần khác Tiêu Thu Phong nhượng bộ cùng lưu tình, cái loại giết chóc giả bộ này, cũng không thể che dấu được ánh mắt của Lý Cường Binh. Hắn biết, cao thủ như vậy, nếu thực sự muốn giết Tank, thì tên đó đã chết, chứ chẳng có cơ hội hò hét gì đâu.
Thiết Trụ còn đang tức giận, ở Trung Đông hai năm, trong hai năm này, hắn chưa bao giờ đụng được một đối thủ khó xơi như vậy, thậm chí còn dùng quyền đối quyền với hắn, sức mạnh của người này, đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Cao thủ như vậy, tại sao lại làm thích khách, chẳng lẽ Thiên Mệnh năm đó sống lại???
Tank đối với võ học không tinh thông, nhưng hắn cũng cảm nhận được sức mạnh của người kia, thấp giọng nói: "Triệu tập Thần Binh Chiến Đội, vây công tiêu diệt, không cần thủ đoạn, chỉ cần mục đích"
Ở cái chổ như Trung Đông, nếu muốn sinh tồn, thì cần phải đem những cái như đạo đức gì đó, vứt con mẹ nó hết đi.
Chẳng qua, tâm tình của Tiêu Thu Phong rất tốt, Lý Cường Binh và Thiết Trụ có thể so sánh với Túy Quỷ Dạ Ưng rồi, tốc độ tiến bộ này, quả thật rất đáng khen, có thuộc hạ là nhân tài như vậy, về sau có thể giúp hắn giải quyết nhiều chuyện.
"Bôn Lôi...."Thiết Trụ quát, thân hình bạo tiến, Lý Cường Binh và hắn hợp tác đã lâu, tâm linh tương thông, cùng nhau quát một tiếng: "Bạo..."
Thân hình hai người như hư ảnh, trái phải giáp công, tốc độ uy lực gia tăng gấp đôi, làm người xung quanh chóng mặt hoa mắt, chân chính nhìn thấy uy lực cường đại của hai giáo quan siêu cấp này, nhưng nhìn sức mạnh của người xa lạ kia, càng làm cho bọn họ khiếp đảm.
Thần Bình Chiến Đội đã dũng mãnh xông vào, tất cả binh lính đều lui về phía sau, kiểu chiến loạn này, không thể nổ súng, chỉ có thể phòng hộ bốn phía.
Giữa sân, sát khí cường hãn, áp lực trầm trọng, ngay cả Tiêu Thu Phong cũng cảm nhận được. Bầu không khí bốn phía, tựa hồ đã lạnh hơn rất nhiều, càng lúc càng có nhiều người nhìn, hắn chuẩn bị chấm dứt cuộc chiến này.
Ba người giao hòa, hình thành một cảnh khá giống một cuộc ẩu đả thông thường, nếu muốn đánh giá chính xác, thì phải là người trong cuộc mới cảm nhận được. Tiêu Thu Phong bắt đầu khởi động lực lượng Võ Chi Phách, lực lượng của Long Biến Tam Thức, như sóng triều khởi động, đột nhiên phát ra.
"Ầm...ầm "Một tiếng nổ lớn, khăn trùm đầu của Tiêu Thu Phong bị cái loại lực lượng quá mạnh này, làm cho rách nát tả tơi, để lộ ra khuôn mặt anh tuấn. Lộ ra trước mặt mọi người một sức mạnh kinh khủng, áp chế làm cho tiến lùi đều không được, khiến cho Lý Cường Binh và Thiết Trụ xẩu hổ vô cùng.
Cái trán ứa đầy mồ hôi lạnh, khổ không thể tả, giống như một con tàu giữa hai đợt sóng, căn bản là không để di chuyển được. Tùy ý để cho Tiêu Thu Phong chơi đùa.
Tiếng nổ vang lên, thân hình của Lý Cường Binh và Thiết Trụ bị cái sức mạnh kinh khủng đó đánh văng ra ngoài, bay xa mấy mét, toàn thân đau đớn.
Còn Lang Nha đã gào lên theo đúng kiểu sói tru: "Lão đại, tao biết là cuối cùng cũng sẽ gặp lại mày mà, I Love U!!!!!!!!!!!"
Giang hai cánh tay ra, hướng đến chổ Tiêu Thu Phong. Bây giờ, mọi người mới biết được, người này, chính là, chủ nhân lớn nhất của quân toàn Ma Quỷ!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long
Chương 338: Chủ nhân của quân đoàn
Chương 338: Chủ nhân của quân đoàn