TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3284 "HỪ! MUỐN CHẾT?"

Nhậm Kiếm Hành hô hấp dồn dập, khuôn mặt già nua đỏ bừng.

Đôi mắt của ông ấy mở to như nhìn thấy ma: "Sao có thể như vậy! Huyệt Đái Mạch đã mở ra!"

Diệp Bắc Minh tiện tay viết xuống một một đơn thuốc: "Tiền bối, ông chỉ cần bốc thuốc dựa theo dược liệu ghi trong đơn thuốc này, tối đa bảy ngày là tất cả độc tố trong cơ thể sẽ được đào thải!"

"Căn bệnh trong cơ thể tiền bối có thể bị loại bỏ hoàn toàn!"

Nhậm Kiếm Hành nắm chặt lấy phương thuốc.

Ghi nhớ kỹ từng dược liệu phía trên vào trong đầu, không dám bỏ quên bất kỳ một loại nào!

"Được! Được! Được!"

Nhậm Kiếm Hành bình tĩnh lại, cất đơn thuốc đi: "cậu Diệp, cậu mới vừa nói có một vấn đề!"

"Cậu cứ hỏi đi, chỉ cần tôi biết được, nhất định sẽ nói cho cậu nghe!"

Đường đường là thái thượng trưởng lão của Huyền Thiên Tông, vậy mà thay đổi xưng hô, gọi anh là cậu Diệp!

Diệp Bắc Minh hỏi: "Tôi nghe đại sư tỷ nói, nhà họ Sở là gia tộc phụ thuộc vào Huyền Thiên Tông!"

"Tôi có một người bạn ở nhà họ Sở, muốn đến thăm hỏi một chút!"

"Việc nhỏ, lão phu tự mình dẫn cậu đi!"

Nhậm Kiếm Hành vỗ ngực, dẫn Diệp Bắc Minh trực tiếp đi về phía nhà họ Sở!

Đến ngoài cửa nhà họ Sở, hai ông lão đang ngồi chơi cờ đứng dậy, lạnh lùng nói: "Các người là ai?"

"Nơi này là nhà họ Sở, người không có phận sự hãy nhanh chóng rời khỏi!"

Sắc mặt của Nhậm Kiếm Hành nghiêm túc, tùy ý ném ra lệnh bài của thái thượng trưởng lão Huyền Thiên Tông!

Hai ông lão nhìn thấy thì sợ hãi đến quỳ rạp xuống đất tại chỗ: "Ôi... Thì ra là ông Nhậm, do chúng tôi có mắt không thấy Thái Sơn... Chúng tôi đáng chết..."

Bốp bốp bốp!

Bọn họ điên cuồng tát vào khuôn mặt già nua của mình!

Khóe miệng của Diệp Bắc Minh co giật: "Không đến mức này chứ..."

Nhậm Kiếm Hành thấp giọng: "Nếu cậu trở thành thánh tử của Huyền Thiên Tông, bọn họ sẽ càng sợ hãi cậu hơn!"

"Quên đi", Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Nhậm Kiếm Hành quát lớn: "Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau gọi gia chủ của nhà họ Sở ra đây!"

"Vâng, vâng, vâng!"

Hai ông lão tè cả ra quần, vội vàng chạy đi.

Một lát sau đó, một đám người cấp cao trong nhà họ Sở đồng loạt xuất hiện!

Người đàn ông trung niên dẫn đầu đi tới hành lễ với Nhậm Kiếm Hành.

Đột nhiên, con ngươi của ông ta hơi co rụt lại, rơi vào trên người Diệp Bắc Minh!

Ông ta hét lớn: "Mẹ kiếp! Là tiểu súc sinh mày sao?"

"Mày còn dám đến nhà họ Sở sao? Đi chết cho lão phu!"

Diệp Bắc Minh giết Sở Vô Trần, con trai của ông ta, ông ta vĩnh viễn sẽ nhớ kỹ khuôn mặt này!

Nếu không phải ông ta chưa có thời gian để đến thế giới Tam Thiên, thì ông ta chỉ hận không thể lập tức xông tới lột da Diệp Bắc Minh!

Năm ngón tay nắm chặt lại, trực tiếp ra tay!

Gầm!

Sau lưng ông ta xuất hiện ảo ảnh của một con hổ hung mãnh, sát khí đáng sợ lao về phía Diệp Bắc Minh!

"Hừ! Muốn chết?"

Nhậm Kiếm Hành hừ lạnh một tiếng!

Không nói đến chuyện đại sư huynh đã dặn ông ấy phải chăm sóc cho Diệp Bắc Minh thật tốt!

Chỉ bằng vừa rồi, Diệp Bắc Minh đã chữa khỏi bệnh cho ông ấy, Sở Phong Thiên cũng dám ra tay sao?

Ầm!

Đọc truyện chữ Full