“Ông đang tìm ở đâu vậy?”
Âm thanh lạnh lẽo lại vang lên, sau đó mặt đất đột nhiên rung chuyển.
Thái Thiên Võ Thần lập tức ý thức được điều gì đó, đột nhiên đứng dậy nhìn dưới thân mình.
Chỉ thấy mặt đất dưới chân nhanh chóng vỡ ra, một sợi tà khí trào ra khỏi khe hở.
“Ám Thiên!”
Thái Thiên Võ Thần rít gào, điều khiển sức mạnh đánh vào cái khe.
Nhưng tay ông ta còn chưa giáng xuống, một luồng ánh sáng tà ác đột nhiên hiện ra.
Phụt!
Ánh sáng tà ác xuyên thẳng vào cánh tay của Thái Thiên Võ Thần, cắt đứt nó xuống…
Máu tươi phun trào, nhiễm đỏ mặt đất.
“A!”
Thái Thiên Võ Thần che cánh tay bị đứt, lui về phía sau liên tục, tiếng la đau khổ vang vọng.
“Bảo vệ Võ Thần đại nhân!”
“Bảo vệ đại nhân!”
Tất cả thủ hạ của Thái Thiên Võ Thần ở bốn phía lập tức vây quanh đây.
Đám người Huyền Thông phía bên này cũng mới lấy lại tinh thần, lập tức muốn tiến lên chi viện cho Thái Thiên, nhưng bị Lang Gia ngăn cản.
“Đừng lộn xộn!”
Lang Gia nhìn chằm chằm vào cái khe kia, đột nhiên ý thức được gì đó, lập tức hô to: “Mau, lui về phía sau!”
“Cái gì?”
Mọi người đều ngơ ngác.
Chỉ thấy người lao về phía Thái Thiên Võ Thần đột nhiên lay động.
Hóa ra mặt đất dưới chân bọn họ lại rung chuyển, sau đó các khe nứt xuất hiện, những bàn tay dữ tợn khủng bố thò ra khỏi khe nứt, nắm lấy mắt cá chân của bọn họ, lôi vào trong cái khe.
“Đây là cái gì! Buông tôi ra! Buông tôi ra!”
“Quỷ! Quỷ!”
“Cứu mạng! Cứu mạng!”
Mọi người kêu ca thê lương, điên cuồng giãy giụa.
Có người giơ đao kiếm lên muốn chém, định bổ đôi bàn tay, nhưng cho dù bổ được một bàn tay, sẽ lập tức có bàn tay khác xuất hiện túm lấy.
Chỉ lát sau, hơn trăm người sống sờ sờ đã bị kéo vào trong cái khe.
Sau đó trong khe vang lên những âm thanh tru tréo gào rống thê thảm, một lượng máu lớn bắn ra khỏi cái khe.
Hai mắt Thái Thiên Võ Thần mở to, nhìn cảnh tượng này mà không dám tin.
Da đầu của tất cả những người còn lại đều tê dại, run rẩy vô cùng.
Bọn họ đã từng nhìn thấy cảnh tượng khủng bố cổ quái thế này bao giờ đâu?
Đám người Huyền Thông đều ớn lạnh, lúc này mới phản ứng lại.
Nếu vừa rồi bọn họ không do dự chạy tới giúp đỡ Thái Thiên Võ Thần, e rằng cũng bị kéo vào cái khe đó, không biết sống chết sao rồi?
Thái Thiên Võ Thần đâm châm vào cánh tay bị cụt, tạm thời cầm máu giảm đau, sau đó trừng mắt nhìn mặt đất nứt toác rồi gào lên: “Ám Thiên, cút ra đây cho tôi, trốn ở dưới đất thì là cái thá gì? Rùa đen rút đầu à? Cút ra đây!”
Ông ta rít gào, mắng to.
Đúng lúc này, mặt đất lại rung chuyển, sau đó một cái khe lớn xuất hiện.
Tà khí vô tận từ bên trong trào ra như sóng to gió lớn.
Thái Thiên ngẩn ngơ, tiếp đó ánh mắt càng dữ tợn hơn.
Chỉ thấy trong tà khí vô tận kia, một bóng dáng hư ảo chậm rãi bay lên.
Nhìn kĩ hơn, đúng là Ám Thiên Võ Thần.
Nhưng bây giờ, ông ta không giống bình thường lắm, đôi mắt kia ngập tràn tà khiến, đỏ ngầu vô cùng quỷ dị.
Ông ta ra khỏi cái khe, giống như đi ra khỏi vực sâu, đạp lên mặt đất lạnh băng, tưởng chừng muốn đóng băng cả mặt đất.
Thái Thiên Võ Thần đánh giá Ám Thiên Võ Thần, trái tim đột nhiên nhảy lên.
Không biết vì sao, ông ta có cảm giác Ám Thiên Võ Thần bây giờ không giống trước lắm.
“Ám Thiên, cuối cùng ông cũng xuất hiện rồi, hôm nay sẽ là ngày chết của ông”.
Thái Thiên Võ Thần lạnh lùng nói.
“Ngày chết ư?”
Ám Thiên Võ Thần lạnh nhạt nói, sau đó cất bước đi về phía trước, cầm cánh tay bị cụt của Thái Thiên Võ Thần lên, ước lượng trên tay một chút.
“Hôm nay không phải ngày tôi chết, đương nhiên, cũng không phải ngày ông chết”.
“Hôm nay, ông sẽ sống mãi!”
Chương mới nhất được đăng tải tại Website Tamlinh247.com.vn - Nếu bạn đang ở website khác vui lòng quay lại ủng hộ website gốc tamlinh247 nhé !