Thấy cảnh này, Huyết Đồ Võ Thần giận tím mặt.
“Trấn Ngục, ông muốn khai chiến với tôi à?”
Huyết Đồ Võ Thần lạnh lùng hét lớn, vạt áo trên người phất phới, sau đó áo choàng đỏ như máu đằng sau cũng bay lên theo, giống như đôi cánh đỏ đang vỗ.
Sao Trấn Ngục Võ Thần lại sợ Huyết Đồ Võ Thần chứ? Ông ta cười khinh bỉ, lập tức điều động sức mạnh phi thăng.
Sức mạnh to lớn của hai Võ Thần lại tàn sát bừa bãi.
Toàn bộ Long Tâm Thành lập tức rung chuyển không ngừng.
Cho dù là Trấn Ngục hay Huyết Đồ, đều mạnh hơn Ám Thiên, Thương Lan, thậm chí là Thái Thiên lúc còn sống.
Bốn người này là sự tồn tại kỳ cựu trong số bảy vị Võ Thần.
Khi hai vị Võ Thần giao tranh, tất nhiên Long Tâm Thành không thể chịu được.
Ngay khi hai bên đang chuẩn bị đánh nhau, Tiếu Thiên Võ Thần đột nhiên hô: “Hai người dừng tay lại!”
“Sao hả? Tiếu Thiên ông cũng muốn chơi à?”
Trấn Ngục Võ Thần mỉm cười nói.
“Trấn Ngục, chắc ông cũng biết tình hình hiện tại, sở dĩ tòa nhà treo thưởng dễ dàng giao hai thi thể cho chúng ta như vậy, không chỉ vì bọn họ sợ chúng ta, đúng thế, bọn họ không thể chống lại bốn chúng ta hợp lực, nhưng nếu chúng ta đánh nhau vì hai thi thể này, đó chẳng phải là cho họ cơ hội hay sao?”
Mặt Tiếu Thiên Võ Thần vô cảm nói: “Tôi nghĩ người của tòa nhà treo thưởng chắc chắn đang đợi thời cơ, một khi chúng ta đánh nhau, hai bên đều thiệt hại, bọn họ sẽ ra tay đấy!”
“A, một đám chuột nhắt thôi, đủ để nhét kẽ răng à? Sao hả? Ông sợ lão già trốn trong phòng kia à?”
Huyết Đồ Võ Thần lắc đầu liên tục, hừ lạnh không ngừng.
Nhưng Trấn Ngục Võ Thần hình như đã ngửi được gì đó, nhìn về phía tầng một bên dưới, híp mắt nói: “Mọi người, chia nhanh lên, chút nữa tôi còn có việc phải làm, không thể trì hoãn quá lâu được!”
“Vật quý trong đầu chắc chắn nhiều hơn cơ thể, ý tôi là, hai đầu, hai thân thể, phân làm bốn phần, mỗi người lấy một phần”.
Tiếu Thiên Võ Thần lạnh nhạt nói.
Đề nghị này thật sự rất công bằng chính trực.
Nhưng trong lòng bốn vị Võ Thần đều có ý nghĩ xấu xa, sao mà đồng ý được?
“Tôi đoạt được hai thi thể này, dựa vào cái gì mà chia giống các người? Tôi phải lấy hai đầu, còn lại các người tự phân!”
Trấn Ngục Võ Thần hừ lạnh.
“Trấn Ngục đại nhân, Tiếu Thiên đã nói rất rõ ràng rồi, huống chi trong tòa nhà treo thưởng hoàn toàn không có người coi giữ, ai lấy thi thể cũng không bị ngăn cản, sao ông cứ coi chuyện này như công lao thế?”
Bôn Lôi Võ Thần bên cạnh nhăn mày.
“Ông không phục à?”
Trấn Ngục Võ Thần nhìn chằm chằm vào Bôn Lôi Võ Thần.
“Xem ra Trấn Ngục đại nhân không định chia đều với chúng tôi à?”
Bôn Lôi Võ Thần lạnh nhạt nói.
“Ông bá đạo như vậy, ỷ vào bản thân có lai lịch già nhất, thực lực mạnh nhất, rồi ngang ngược vô lí như vậy, Bôn Lôi đại nhân, chi bằng hai ta hợp lực, giết ông ta, thế thì lợi ích này cũng bớt đi một phần!”
Mặt Huyết Đồ Võ Thần vô cảm nói.
Vừa dứt lời, sát ý trên mặt Trấn Ngục Võ Thần lập tức hiện ra, nhìn chằm chằm vào Huyết Đồ Võ Thần.
“Ông nói cái gì?”
“Sao hả? Không giết ông được à?”
Huyết Đồ Võ Thần không hề sợ hãi, ngược lại trong đôi mắt đỏ đậm đã phủ kín sự dữ tợn.
Bôn Lôi Võ Thần thấy thế, cùng lập tức điều khiển sức mạnh.
Ba vị Võ Thần giương kiếm giơ nỏ, chẳng mấy chốc sẽ đánh nhau.
Từ đầu tới cuối Tiếu Thiên Võ Thần đều đứng một bên, không nói câu nào, như đang chờ đợi điều gì đó.
Cuối cùng!
Trấn Ngục Võ Thần ra tay.
“Huyết Đồ, một khi đã vậy, tôi sẽ chém ông trước!”
Một tiếng gầm giận dữ vang vọng, Trấn Ngục Võ Thần đột nhiên nâng cánh tay lên, hung hăng đánh về phía Huyết Đồ Võ Thần…