TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ
Chương 3029

Chương 3029

Cô ấy ôm lấy Hứa Trúc Linh thật _ chặt, không ngừng an ủi: ‘Hứa Trúc Linh, cô tỉnh táo một chút đi có được hay không, Cố Thành Trung chưa có trở về, là do cô quá nhớ anh ấy cho nên mới xuất hiện ảo giác.”

“Không có, không phải là ảo giác, rất chân thực…”

“Trúc Linh, tôi biết tình hình bây giờ rất tệ, chuyện Cố Thành Trung đi làm rất nguy hiểm, anh ấy đã một ngày chưa trở về, mỗi một phút mỗi một giây trôi qua đều là đau khổ. Tôi hiểu… Tôi đều hiểu, anh trai cũng chưa trở về! Nhưng chúng ta không thể suy sụp tỉnh thần, cái nhà này vân còn, cô phải kiên cường, cô còn có ba đứa conl”

“Trúc Linh, tôi cầu xin cô, cô đừng như vậy, cô như vậy thật sự khiến tôi rất suy sụp. Chúng ta cùng phấn chấn lên có được hay không?”

Dương Nguyệt nói mãi nói mãi, nước mắt đã ướt áo, mỗi lần… anh trai rời đi, cô ấy đều chờ anh trở về, chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày anh ấy sẽ không trở lại.

Cô ấy nghĩ tâm trạng của Hứa Trúc Linh bây giờ cũng giống như vậy.

Cho dù bị cuộc sống đánh từng đòn mạnh, bọn họ cũng phải tiếp tục chống đỡ, đánh trả lại một quyền, để cho cuộc sống biết mình cũng không phải dễ trêu.

Hứa Trúc Linh khóc đến khi không còn ra tiếng.

Nước mắt làm nhòe tầm mắt, cô không nói được tiếng nào đã trực tiếp hôn mê.

Trước khi nhắm mắt, hai mắt ngấn lệ mông lung, cô dường như đã nhìn thấy một bóng người quen thuộc, giống như là của Cố Thành Trung…

Anh không đi, vẫn luôn ở bên cạnh cô.

Cô nhanh chóng được đưa đến bệnh viện, bác sĩ nói là do đau lòng quá độ cho nên mới dẫn đến việc não bị choáng nhẹ.

Dương Nguyệt vẫn luôn ở bệnh viện trông nom Hứa Trúc Linh, nhìn thấy sắc mặt Hứa Trúc Linh tái nhợt, trong lòng cô ấy cũng hết sức khó chịu.

Bên ngoài không có một chút tin †ức, Cố Thành Trung rốt cuộc như thế nào cũng không ai biết.

Hứa Trúc Linh ngủ mê man chừng một ngày một đêm mới tỉnh lại.

Lần này, cô đã tỉnh táo rất nhiều, không còn khóc lớn làm loạn.

Cô về nhà, ba đứa bé cũng cảm nhận được bầu không khí nghiêm trọng, bắt đầu buồn buồn không vui.

Cố Thành Trung đã hai ngày không trở về, đây tuyệt đối không phải tin tức tốt gì.

Cùng lúc đó, tin tức Carlo bỏ mạng lại truyền ra, ngay lập tức khiến cho mọi người thở phào nhẹ nhốm.

Sau khi Hứa Trúc Linh biết được, cô lập tức đi đến nhà họ Quý, Quý Khiêm chắc chắn sẽ biết gì đó.

Quý Khiêm biết cô đến nên cũng chuẩn bị kỹ càng.

“Anh không tìm được Cố Thành Trung, người cũng không phải do bọn anh ra tay đánh chết, có người đã ra tay trước bọn anh, rõ ràng là muốn giải quyết trong tối, không muốn đi đường sáng. Bên phía bọn anh tra được một ít vết máu, có của cả… Cố Thành Trung, Phó Thanh Viên, Phó Thiết Ảnh… Còn lại thì không biết, hồ sơ trong kho không CO “Chuyện này rốt cuộc như thế nào thì anh không rõ, nhưng theo như anh biết, trừ Phó Thanh Viên về nhà thì Phó Thiết Ảnh cũng không có trở về Huế.”

“Phó Thiết Ảnh, Phó Thanh Viên…cũng tham gia?”

“Có lẽ vậy, bên phía Phó Thanh Viên anh vẫn chưa đi qua, ở đây còn có rất nhiều chuyện chưa xử lý xong.”

“Em đi tìm cậu tai”

Hứa Trúc Linh không hề do dự, trực tiếp đi tìm Phó Thanh Viên.

Đọc truyện chữ Full