“Tu La Cấm Thuật – Đồng Huyết Tương Liên!”
Ánh mắt Tu La Giáo Chủ hiện lên sự điên cuồng và quyết liệt, vậy mà nhân lúc Thập Khánh Huyên quay người đã tung ra một đòn tối hậu.
Chỉ thấy nốt châu sa hình giọt máu ở giữa trán của Tu La Giáo Chủ bỗng nhiên sáng rực lên, sau đó ngưng tụ thành một giọt máu thực thụ bay vọt ra ngoài, nhắm vào cơ thể Thập Khánh Huyên lao vọt đến.
“Cẩn thận!”
Lạc Nam nhìn thấy cảnh tượng này, mặc dù đang sắp điên cuồng vì dâm độc cũng cố gắng la lên nhắc nhở.
“Hừ!” Thập Khánh Huyên phản ứng cũng là cực nhanh, trực giác của một cường giả hàng đầu khiến nàng cảm nhận được nguy cơ trước cả khi Lạc Nam lên tiếng.
Không hề do dự, tất cả Vĩnh Hằng Thuộc Tính đã kết thành một cái luân bàn xoay tròn xung quanh cơ thể nàng như vòng xoáy, cuồn cuộn Vĩnh Hằng Thuộc Tính phong tỏa bốn phương tám hướng, sẳn sàng hủy diệt tất cả những thứ tiếp cận.
Nhưng giọt máu kia lại vô cùng quỷ dị, bất chấp Thập Khánh Huyên đã bảo vệ toàn thân…nó như một thứ nằm ở vùng thời không khác biệt xuyên qua tất cả, chẳng xem sự tồn tại của Luân Bàn và các Vĩnh Hằng Thuộc Tính cường đại ra gì, dễ dàng xuyên thấu mà qua, thành công đột nhập cơ thể Thập Khánh Huyên.
Mà khi giọt máu này xâm nhập, nó liền lập tức hòa tan vào trong máu của Thập Khánh Huyên như vốn dĩ thuộc về nàng, lan truyền khắp mọi ngõ ngách, hòa quyện thành một thân, không thể tìm thấy để đào thải hay loại bỏ.
PHỐC!
Thập Khánh Huyên khóe môi rỉ máu, hai chân lảo đảo, sau đó một cảm giác ngứa ngáy, trống rỗng, nóng rực khắp toàn thân bao phủ từ thể xác cho đến linh hồn.
Ánh mắt nàng phủ đầy mị hoặc, bờ môi nàng mím chặt lấy nhau, làn da nõn nà lấm tấm mồ hôi, suy yếu ngã xuống ngay bên cạnh Tu La Giáo Chủ, giữa hai chân có chút nước rỉ ra.
“Không thể nào…” Thập Khánh Huyên lập tức nhận ra đây là công dụng do chính Vĩnh Hằng Độc Tính của nàng là Cửu Ải Hoan Lạc Độc mang lại, cái cảm giác này khiến nàng run lên lẩy bẩy.
Bằng vào tia lý trí còn sót lại, Thập Khánh Huyên cố gắng điều động lực lượng của mình để xóa bỏ di chứng của Cửu Ải Hoan Lạc Độc…nhưng đáng nói ở chỗ nàng lại phát hiện cơ thể của mình đã rơi vào trạng thái trọng thương, thực lực còn lại không đến một phần mười, tình huống y như đúc so với Tu La Giáo Chủ.
Bởi vì thân mang trọng thương, cạn kiệt sức lực, nàng liền không còn khả năng điều động lực lượng nữa rồi.
“Tiện nhân, Huyết Yêu Cơ, ngươi…ngươi đã làm gì ta…ưm…” Thập Khánh Huyên phẫn nộ gọi thẳng tên Tu La Giáo Chủ, nhưng nàng vừa mới hé môi, thanh âm lại vô thức hóa thành tiếng rên rỉ kiều mị, gò má nàng đỏ ửng như mật đào, không thể tin nổi bản thân mình lại phát ra thanh âm dâm tiện như thế.
Tu La Giáo Chủ cũng là Huyết Yêu Cơ trong mắt xẹt qua tia đắc ý, bất quá vừa rồi nàng đã sử dụng tất cả lý trí còn sót lại của mình để thi triển Cấm Thuật dẫn đến trạng thái hiện tại còn tồi tệ hơn, triệt để bị dâm độc nhấn chìm lý trí.
Bắt gặp Thập Khánh Huyên ở gần mình, Huyết Yêu Cơ như hổ cái lên cơn khát tình vồ đến ôm chặt lấy Thập Khánh Huyên, bờ môi kiều diễm phấn nộn hôn mạnh lên môi của Thập Khánh Huyên trong cơn mê tình.
“Ưm…ưm…”
Thập Khánh Huyên vẫn đang cố gắng níu kéo sự tỉnh táo, sau nụ hôn nồng nhiệt như lửa này đã chính thức sụp đổ, nhiệt tình ôm chặt trở lại Huyết Yêu Cơ tiến hành hôn môi.
Chụt…chụt…chụt…
Hai nàng rõ ràng không có kinh nghiệm, hôn theo bản năng, răng ngọc va đập nhau chan chát, hai chiếc lưỡi tham lam triền miên một cách cuồng dã, hương tân ngọc dịch trong miệng chảy ra ướt đẫm.
“Móa…” Lạc Nam nhìn tình cảnh này mà cơ thể như muốn nổ tung.
Mặc dù tu vi của hắn thua kém rất nhiều so với Thập Khánh Huyên hay Huyết Yêu Cơ, nhưng nói về khả năng đối kháng và chống cự lại dâm độc thì chấp hai nàng cũng không thể sánh bằng hắn.
Bởi lẽ hắn đã từng nhiều lần trúng qua dâm độc rồi, khả năng bảo trì lý trí vượt xa hai nữ cường nhân vẫn còn ngây thơ.
Vì thế mà lúc này nhìn hai kẻ thù vừa rồi còn sẳn sàng sống chết ôm thành một đoàn triền miên hôn hít, Lạc Nam chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng.
Có nằm mơ hắn cũng không tưởng tượng sẽ xảy ra một màn này.
Mà quả thật không thể xem thường nhân vật như Huyết Yêu Cơ được, rõ ràng thân mang trọng thương nặng nề, trúng phải dâm độc, vậy mà vẫn còn một con ác chủ bài kéo địch nhân rơi vào thảm cảnh cùng mình.
Môn Cấm Thuật được gọi là Đồng Huyết Tương Liên kia rõ ràng có thể khiến trạng thái của người khác đồng bộ tương liên với chính mình.
Huyết Yêu Cơ trọng thương, Thập Khánh Huyên cũng đã trọng thương.
Huyết Yêu Cơ khát tình vì dâm độc, Thập Khánh Huyên cũng đã hóa thành dâm nữ.
Quỷ dị và lợi hại vô cùng.
“Mau…vướng víu quá!”
Các nàng thở gấp từng đợt, bởi vì đã triệt để mê loạn, Thập Khánh Huyên liền dùng tay đem lụa mỏng trên thân của Huyết Yêu Cơ xé rách.
Thập Khánh Huyên càng đơn giản hơn, nàng vốn dĩ sử dụng Vĩnh Hằng Thuộc Tính che đậy toàn thân, lúc này suy yếu tất cả Vĩnh Hằng Thuộc Tính đều thu vào cơ thể, từng tấc da thịt không chút tỳ vết hiện ra giữa mật thất.
“PHỐC!”
Lạc Nam phun cả máu mũi, chút lý trí sau cùng chính thức biến mất.
Hắn gầm lên một tiếng như quái vật, Bá Y nổ tung, cơ thể săn chắc lực lưỡng lao vọt đến trên giường.
Bá đạo vòng tay ôm siết cả hai ngọc thể đàn hồi uyển chuyển vào trong lòng, chỉ cảm thấy nhuyễn ngọc ôn hương, xúc cảm tuyệt diệu, mềm mại nhẳn nhụi nói không nên lời.
Cùng lúc đó, hai mùi hương độc hữu thuộc về hai tuyệt thế mỹ nhân cũng bao phủ tâm can.
Thập Khánh Huyên như u lan thánh khiết trong đầm, không một tạp chất, hương thơm nhẹ nhàng thanh tân làm thoải mái lòng người.
Huyết Yêu Cơ lại như hoa trong rượu, quyến rũ và ngọt ngào, nồng nàn và đầy mê say.
Mà ngay khi Lạc Nam ôm lấy hai nàng, các nàng cũng đã ngửi thấy mùi vị dương cương nồng nặc đầy hấp dẫn ở trên người hắn.
“Nam nhân…”
Trong khoảnh khắc, cả Thập Khánh Huyên và Huyết Yêu Cơ liền tách nhau ra, chuyển sang tranh giành ôm lấy cơ thể cường tráng của Lạc Nam, hai cánh tay thon dài và đầy xúc cảm quấn quanh cơ thể hắn, bàn tay dùng sức nắn bóp từng khối cơ bắp của nam nhân, móng tay thậm chí bấm sâu vào da thịt hắn.
Lạc Nam tận hưởng xúc giác tuyệt vời, cúi đầu làm ra động tác hôn.
Hai khuôn mặt không có khuyết điểm cùng lúc ngẩng lên, Thập Khánh Huyên khuynh quốc khuynh thành, Huyết Yêu Cơ hồng nhan họa thủy, các nàng cùng nhau dâng hiến hai bờ môi tuyệt mỹ mà bất cứ nam nhân nào cũng nằm mơ được hôn lấy.
Lạc Nam há to miệng trực tiếp tham lam hôn lên cả hai bờ môi mềm mại ướt át, ép chặt hai gò má các nàng vào nhau, đầu lưỡi nóng rực như lửa duỗi ra xâm nhập từng khóe miệng thơm ngát.
Hắn gầm lên đè cả hai xuống giường, cơ thể cường tráng ép lên hai bộ mỹ thể, lần lượt hôn lấy hai bờ môi cao quý, lần lượt cùng từng chiếc lưỡi đinh hương ngọt ngào quấn quít triền miên.
Yêu nữ kiêu ngạo và nữ thần cao quý đều mê muội trước sự cường thế của hắn, các nàng tranh giành được nam nhân hôn mình, các nàng đố kỵ và bấm mạnh cơ thể hắn mỗi khi lưỡi của hắn quấy lấy lưỡi của người còn lại.
Ở phía bên dưới tình huống tương tự cũng xảy ra.
Bốn bầu sữa bạo mãn, căng đầy và tròn trịa trở thành đối tượng để đôi tay người nam nhân đùa nghịch.
Lạc Nam lúc này đã hoàn toàn điên cuồng, không hề có khái niệm thương hoa tiếc ngọc, không biết rằng những bầu sữa tuyệt đỉnh mà tạo hóa ban cho đang bị mình tàn phá.
Hai gò bồng đảo của Thập Khánh Huyên rất lớn, mềm mại như bóng nước, chúng nó có thể là mồ chôn của mọi nam nhân, tất cả đều muốn áp mặt vào đến chết cho dù có ngạt thở, từ gốc lên đến ngọn đẫy đà nở nang, trắng trong đến mức thấy cả vài sợi gân nhỏ, tô điểm bên trên là hai hạt anh đào hồng thẳm đằm thắm yêu kiều.
So với đó, kích cỡ của Huyết Yêu Cơ cũng không kém chút nào, không mềm nhưng lại săn chắc như chứa đầy nhựa sống bên trong, nhìn từ bên trên tạo thành khe sâu hun hút không thấy đáy, hai núm đỏ rực như màu máu nổi bật tiên diễm, lộng lẫy không thể hình dung.
Tuyệt hảo là thế, chúng nó lại liên tục biến dạng với đôi bàn tay thô lỗ đang đùa nghịch nắn bóp mạnh mẽ.
Nhưng càng là như thế, các nàng lại càng hưng phấn dị thường, cố gắng ưởn người cao hơn chờ đợi bàn tay thô ráp và ấm áp ấy tìm đến.
Lạc Nam đầu óc mụ mị, cảm nhận được tay của các nàng đang sờ loạn khắp nơi trên thân thể mình nhưng vì không có kinh nghiệm mà thứ cần sờ lại không sờ đến.
Thế là hắn nắm tay các nàng kéo xuống bên dưới đặt lên tiểu huynh đệ đã sớm bành trướng như kình thiên trụ của mình.
“Ưm…”
Vừa mới được sờ vào nơi đó của nam nhân, hai tiếng rên rỉ yêu kiều liền từ môi các nàng truyền ra, vừa thô vừa cứng, vừa to vừa dài lại phủ đầy gân guốt làm tâm hồn hai nàng rung động, theo bản năng liền vuốt ve xoa nắn.
Bởi vì nó quá to và dài, hai bàn tay một cao một thấp mới có thể nắm trọn nên cũng không tranh giành nhau, luân phiên mang đến xúc cảm làm Lạc Nam chỉ muốn ngửa đầu thét dài.
Hắn tách ra hai bờ môi đã sớm sưng đỏ, mút lấy hai chiếc cổ cao ngạo của từng người từ từ hạ thấp, rốt cuộc đã tìm đến bốn bầu sữa đã sớm hồng rực vì các dấu tay.
Há môi ngậm chặt một bên đồi núi của Thập Khánh Huyên.
“A…Ui…tê quá…” Nàng thở hổn hển, dùng sức đè ép đầu hắn vào.
Lạc Nam dùng răng cắn lấy hạt anh đào ra sức bú mút như trẻ con.
Huyết Yêu Cơ thấy thế không chịu thua kém, nàng chuyển người đặt nhũ hoa của mình lên miệng Thập Khánh Huyên, nữ thần thấy vậy cũng hé miệng ngậm lấy, ra sức nút chùn chụt.
“Của ta hết!” Lạc Nam hừ một tiếng, chuyển sang ngậm vào bên còn lại của Huyết Yêu Cơ, ngọt ngào và thơm nồng.
Cả hai bầu sữa bị tập kích, Huyết Yêu Cơ toàn thân co giật, nước mắt chảy ra, nơi huyền bí giữa hai chân ướt đẫm như suối, lấn sang cả đùi của Lạc Nam.
Ngửi thấy cái mùi khó thể cưỡng lại đó, Lạc Nam rốt cuộc không thể nhẫn nhịn được nữa.
Hắn đem Huyết Yêu Cơ lật ngửa, hung hăng tách hai chân thon dài của nàng ra, ánh mắt khóa chặt nơi thầm kín riêng tư ấy.
Đỏ…thuần một màu đỏ và ướt át lấp lánh, hai mép môi e ấp khi bị tách ra, sự mời gọi rõ ràng không chút che giấu.
Thảm cỏ hình tam giác cắt tỉa gọn gàng không đủ che đậy đóa hoa diễm lệ nhất của một yêu nữ tuyệt thế.
Lạc Nam không chút do dự đem tiểu huynh đệ đặt đúng chỗ nhụy hoa, dùng sức ấn vào.
“Á...trời…” Huyết Yêu Cơ ánh mắt đầy khao khát nhìn chằm chằm dường như muốn tận mắt chứng kiến nơi hai người sẽ kết hợp.
Lạc Nam bực bội gầm lên, nơi đó quá chật chội làm vũ khí của hắn không sao đâm vào được, trong lúc lý trí thiếu sự tỉnh táo, hắn không đủ kiên nhẫn để từng chút từng chút chen vào, đâm mãi đều bị ngăn chặn vì tiểu huyệt quá nhỏ.
Theo bản năng, hắn đem tiểu huynh đệ đặt trước mặt Thập Khánh Huyên, ấn đầu nàng vào.
Thập Khánh Huyên ngửi thấy mùi dương khí nồng đậm liền hé mở bờ môi cao quý của mình.
Nhục côn thô lỗ chen vào, nhanh chóng ma sát lấy hương tân ngọc dịch ướt đẫm bên trong làm thẩm thấu thân côn trơn trượt.
Chỉ chờ có thế, Lạc Nam liền đem nó rút khỏi bờ môi Thập Khánh Huyên, nhắm đến nơi thầm kín đã sớm ướt đẫm của Huyết Yêu Cơ chiếm hữu.
Ót…
Cuồng dã và mạnh bạo đâm xuyên đến tận cùng, từ gốc đến ngọn hoàn toàn biến mất, lớp màng mỏng manh tội nghiệp bị xé rách, máu đào chảy ra.
“Hít…đã quá…” Lạc Nam sung sướng ngửa đầu thở dài, tầng tầng lớp lớp mềm mại và ấm áp, trơn tuột như vòng xoáy vô tận đang cố gắng hút sạch lấy hắn.
“Sướng…động đậy…nhanh…” Huyết Yêu Cơ hoàn toàn không cảm nhận được đau đớn của lần đầu tiên, chỉ cảm thấy thỏa mãn đến tận linh hồn, cái cảm giác trống rỗng và ngứa ngáy từ đầu đến giờ khi bị dâm độc tra tấn đã gặp được thuốc giải.
Không cần nàng nhắc nhở, Lạc Nam đã như vũ bão đánh sâu vào.
Bành bạch…bành bạch…bành bạch…
Sóng thịt lắc lư, thân thể như đồng hồ cát của Huyết Yêu Cơ run lên từng đợt, hai bầu sữa bạo mãn lắc lư lên xuống liên tục, ánh mắt đầy say đắm nhìn chằm chằm lấy hắn, bờ môi lớn tiếng rên rỉ không chút ngại ngùng.
Thập Khánh Huyên ở bên cạnh nhìn thấy tình cảnh này, ánh mắt không thể rời nơi thanh côn hiện ra rồi lại khuất dần trong hang động, mỗi một lần Huyết Yêu Cơ rên rỉ đều làm nàng tê dại đến cả linh hồn.
Thập Khánh Huyên ở bên cạnh ôm siết lấy Lạc Nam, nồng nhiệt hôn lên mặt hắn, hôn lên miệng hắn, hôn lên cổ hắn rồi tìm xuống mút lấy đầu ti của hắn, ép hai bầu sữa to lớn vào người hắn nỉ non thủ thỉ:
“Ta cũng muốn…ta chịu không nổi…”
Lạc Nam nhìn xuống nơi thần thánh nhất của nàng, phát hiện nhẳn nhụi không một sợi cỏ, gò mu mũm mĩm béo múp đáng yêu, ẩn bên dưới đó là hai mép thịt hồng hào đang ướt sũng.
Hắn thò tay xuống chạm vào cái khe rãnh hút hồn đó…
“Ưm…ừm…” Thập Khánh Huyên rên rỉ, nàng nhìn hắn đầy mong chờ, ôm chặt lấy hắn.
Lạc Nam đút ngón tay vào, một lần là cả hai ngón, cảm nhận từng chút từng chút hành lang đầy chặt chẽ và mát lạnh.
“Ư…sâu vào đi…” Thập Khánh Huyên hét lên: “Ngứa…lắm…”
Hắn muốn đút sâu nhưng lại cảm nhận được một lớp màng mỏng ngăn cách, nếu cứ tiếp tục sẽ dùng tay phá mất.
Không do dự nữa, bế lấy Thập Khánh Huyên đặt xuống bên cạnh Huyết Yêu Cơ.
Hắn rút hung khí ra khỏi Huyết Yêu Cơ trong sự hụt hẫng của nàng, nhanh chóng chuyển sang đâm vào Thập Khánh Huyên.
“Vào…vào đi…chiếm ta…” Thập Khánh Huyên nắm chặt tay hắn.
Lạc Nam gầm lên một tiếng, chen chút và mạnh bạo tiến thẳng vào hoa tâm của nàng, một lần duy nhất đã tìm đến tận đáy, lắp đầy mọi ngõ ngách.
“Sướng…” Thập Khánh Huyên mê mẫn thét dài, tiếng hét thánh thót như được giải tỏa, có thể thấy Cửu Ải Hoan Lạc Độc đã tra tấn nàng nhiều như thế nào.
Cảm nhận dư vị tuyệt vời, bên trong Thập Khánh Huyên như vòng xoắn ốc, càng vào sâu càng nhỏ lại, càng vào sâu càng bó chặt làm Lạc Nam như sắp phát điên.
Bạch bạch bạch bạch…
Hắn nắm lấy hai chân của nàng kéo về phía mình, mạnh bạo dũng mãnh làm Thập Khánh Huyên phiêu phiêu dục tiên dục tử.
Cũng không quên Huyết Yêu Cơ, ngón tay của hắn đút vào cô bé vẫn đang đòi hỏi tận tình thám hiểm và khám phá.
“Ừm…hức…tạm được…” Huyết Yêu Cơ đang bất mãn liền nở nụ cười, hai mắt lim dim tận hưởng bàn tay nam nhân hầu hạ.
Lạc Nam cũng rất công bằng, sau vài trăm đợt rong ruỗi bên trong Thập Khánh Huyên, hắn lại chuyển sang Huyết Yêu Cơ, đồng thời các ngón tay ma quỷ cũng đổi vị trí âu yếm.
Cứ như thế…thanh âm thở dốc nặng nề của nam nhân, tiếng rên rỉ rung động lòng người của thần nữ và yêu nữ nối liền không dứt…
Tạo thành bản tình ca bất hủ…
…
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Đường Bá Chủ
Chương 2369: Đồng Huyết Tương Liên
Chương 2369: Đồng Huyết Tương Liên