TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 1179

Chương 1179

Trình Kiêu đi thang máy lên phòng 1035, ấn vang chuông cửa.

Cách tám trăm năm, sắp gặp lại ba mình rồi, cho dù đạo tâm của Trình Kiêu tĩnh lặng như giếng cổ, lúc này cũng không nhịn được hơi run rẩy.

Cửa sắt phòng trộm màu đỏ thắm được mở ra, một người đàn ông trung niên tóc ngắn hơn bốn mươi tuổi, ăn mặc giản dị đứng ở cửa ra vào.

Người đàn ông mặc mặc quân phục cũ kỹ ngày xưa, bên ngoài choàng áo măng tô màu đen, mái tóc hoa râm, rõ ràng mới hơn bốn mươi tuổi mà nhìn lại giống như hơn năm mươi.

“Cậu tìm ai?” Trình Đông Hoa dịu giọng hỏi.

Trình Kiêu nhìn ba mình, trong lúc nhất thời, cả người ngẩn ra.

Kiếp trước, anh đã từng không chỉ một lần oán trách Trình Đông Hoa, chỉ lo tranh đấu vươn lên, không làm tròn trách nhiệm của một người ba.

Quá bảo thủ, quá rập khuôn, chính là một người cổ hủ.

Nhưng mà, sau này khi Vương Đỗ Lan và Trình Đông Hoa lần lượt qua đời, khi anh phải một mình gánh vác trách nhiệm nặng nề của tập đoàn Đông Vương, anh mới hiểu được, lúc trước Trình Đông Hoa phải chịu áp lực lớn cố nào.

Khỏi cần phải nói, chỉ vì tôn nghiêm của một người đàn ông, cần phải dốc hết sức để gánh vác, để chống chọi Thời điểm đó Trình Đông Hoa phải chịu áp lực của nhà họ Vương — thế gia siêu cấp ở Thủ Đô, và cả bản thân nhà họ Trình. Bất kỳ nhà nào trong hai nhà này cũng có thể dễ dàng hủy diệt một nhân vật lớn giống như Mã Tài.

Nhưng mà, Trình Đông Hoa chỉ dựa vào bản thân mình mà có thể chống đố mấy chục năm, chống đỡ cho anh có một mái nhà hoàn chỉnh.

Tình thương của ba bao la như núi, không một tiếng động, không một lời nói. Đạo lý này, Trình Kiêu phải dùng hai đời mới hiểu ra được.

Giây phút này, Trình Kiêu thật sự rất muốn gọi một tiếng ba!

Nhưng mà, anh nhịn được.

Đợi thêm nữa, đợi anh có đủ thực lực bảo vệ tất cả người thân bạn bè, khi đó anh có thể công khai thân phận của mình.

“Cậu bạn nhỏ, cậu tìm ai? Có phải đi nhầm cửa rồi không?” Trình Đông Hoa dịu dàng hỏi Trình Kiêu kìm lại cảm xúc, dịu giọng nói: “Cháu tìm chị Lâm Ngọc!”

“Lâm Ngọc, có người tìm cháu!” Trình Đông Hoa quay người vào trong phòng hô lên một tiếng, sau đó cười nói với Trình Kiêu: “Cháu là bạn của Lâm Ngọc à, vào đây đi!”

“Vâng!” Trình Kiêu đổi dép lê, đi theo Trình Đông Hoa vào trong căn phòng.

Phong cách trang trí đơn giản, đồ dùng và sofa màu kem, tất cả đều quen thuộc giống như kiếp trước.

“Chú Trình, ai tìm cháu vậy?” Lâm Ngọc mặc tạp dề ra khỏi phòng bếp, phía sau còn có Vương Đỗ Lan đang cầm dao làm bếp.

“Trình Kiêu! Sao lại là cậu!” Lâm Ngọc kinh ngạc hô lên.

Vương Đỗ Lan cũng rất kinh ngạc, bà không ngờ Trình Kiêu lại chạy đến tận nhà bà.

Nhìn thấy Lâm Ngọc gọi tên Trình Kiêu, Trình Đông Hoa khẳng định suy nghĩ của mình, Trình Kiêu chính là bạn của Lâm Ngọc.

“Nào, cậu bạn nhỏ, mời ngồi!” Trình Đông Hoa cười chào hỏi.

Trình Kiêu hơi xấu hổ, ba gọi con trai mình là cậu bạn nhỏ, về sau khi thân phận của anh được phơi ra ngoài ánh sáng, còn không bị ba mẹ đập chết hay sao!

Đọc truyện chữ Full