Lâm Chính vội vàng ổn định cơ thể, chặn đòn tấn công của đối phương.
Nhưng hiển nhiên những Long võ giả này có thực lực mạnh hơn Thu Ngạn, người chưa đến cửa đá, nhưng thế công đáng sợ đã tràn vào như nước lũ, ập về phía Lâm Chính.
Lâm Chính vội huy động tất cả long lực chặn ở trước mặt.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Những tiếng nổ dữ dội không ngừng vang lên.
Phòng ngự bằng long lực của Lâm Chính chỉ cầm cự được hơn mười giây, rồi xuất hiện vết nứt.
Không được!
Nếu cứ tiếp tục thế này thì chỉ có người chết đạo tiêu.
"Chúng ta phải rời khỏi đây thôi".
Lâm Chính hít sâu một hơi, khàn giọng nói.
Mọi người lần lượt mở mắt, nhìn Lâm Chính đang vất vả chống đỡ liền hiểu ngay ý của anh.
"E là kẻ địch bên ngoài không hề tầm thường, nhưng chúng ta rời khỏi đây kiểu gì?".
Đào Thành khàn giọng hỏi.
"Tôi sẽ yểm hộ cho các ông chạy trước, các ông lại gần đây đi!".
Lâm Chính khẽ quát.
Mọi người không dám chậm trễ, vội tiến sát về phía anh.
Lâm Chính thấy thế liền xòe hai bàn tay, chộp về xung quanh.
Mười ngón tay của anh lập tức bắn ra rất nhiều long lực nhỏ dài.
Những long lực này giống như sợi tơ nhện, bắn về phía năng lượng long mạch cuồn cuộn kia.
Trong chớp mắt đã xuyên qua chúng.
Lâm Chính nhìn chằm chằm cánh cửa đá.
Xung kích biến mất, chỗ cửa đá không còn một bóng người.
Khoảng ba bốn giây sau, cuối cùng một Long võ giả cũng xông vào.
"Chính là lúc này!".
Lâm Chính gầm lên, hai cánh tay bỗng phát lực, kéo toàn bộ sức mạnh long mạch ở xung quanh tới, rót về phía cửa đá.
Sức mạnh long mạch lập tức như nước lũ khi đê vỡ, ào ào rót về phía cửa đá.
"Hả?".
Long võ giả đang định xông vào bỗng biến sắc, vội vàng quay đầu bỏ chạy.
Nhưng vẫn chậm một nhịp.
Người kia còn chưa kịp ra khỏi cửa đá đã bị long lực đáng sợ phía sau nhấn chìm.
Long lực còn lại xuyên qua cửa đá, lan ra ngoài.
"Đi!".
Lâm Chính khẽ quát, lập tức huy động long lực tạo thành màn chắn bằng khí khổng lồ bao trùm lấy mọi người, lao vào đám long lực đang tan rã ở xung quanh, chạy ra ngoài.
"Hỏng rồi đại nhân! Hắn đã phá hỏng sự trói buộc của long mạch, long lực tràn ra ngoài rồi!".
"Sức mạnh long mạch ở đây cực kỳ đáng sợ, mọi người mau tản ra!".
"Không được chạm vào, nếu không sẽ bị thiêu đốt đấy! Mau lùi lại!".
Các Long võ giả đang canh chừng ở bên ngoài lập tức hỗn loạn, nhao nhao rút lui.
Nhưng nơi này địa hình nhỏ hẹp, hơn nữa chỉ có một lối đi, bọn họ muốn rút lui cũng không đơn giản.
Khi bảy Long võ giả chật vật chạy ra khỏi vùng đất long mạch, ai nấy đều bị thương.
Nhất là Long võ giả vào đầu tiên, quần áo trên người hắn bị tan chảy, da thịt nhầy nhụa, khiến người ta nhìn mà da đầu tê dại. Hắn nằm vật dưới đất thở hổn hển, dáng vẻ như sắp chết đến nơi.
"Cơ thể cậu ấy bị long lực ăn mòn, mau loại bỏ long lực trong người cậu ấy đi".
Long võ giả dẫn đầu trầm giọng quát.
"Vâng, đại nhân".
Mọi người gật đầu, bắt đầu trị thương cho hắn.
Nhưng đúng lúc này.
Vèo!
Một luồng sáng bắn ra từ trong đám long lực cuồn cuộn kia, xông ra bên ngoài Nhất Tuyến Thiên.
"Là lũ khốn kia!".
"Đuổi theo!".
Long võ giả dẫn đầu quát lớn, dẫn theo mấy người đuổi theo đám Lâm Chính đang bỏ chạy.
Khí thế đáng sợ được triển khai, trấn áp về phía Lâm Chính.
Lâm Chính dường như ngừng thở, đám Cầm Kiếm Nữ ở bên cạnh cũng vô cùng lo sợ.
Thực lực kinh khủng quá!
Tuyệt đối không được đối đầu trực diện với bọn họ!
Lâm Chính nghiến răng, nhanh chóng suy nghĩ đối sách...