Ngoại truyện cho các đạo hữu nhé
Ngoại truyện : Cự tuyệt kiếp làm pháo hôi, hưởng thụ cuộc sống của độc giả (hạ)
Rắc rắc!
Vòng phòng hộ màu vàng theo một tiếng đứt gãy cũng triệt để vỡ nát, phòng hộ phù trong tay Du Linh Tử liền hóa thành tro, cũng may thanh niên áo xanh tay phản ứng nhanh nhạy đánh ra một chưởng tạm thời đẩy lội hắc hồn đồng thời kích phát trong tay phòng hộ phù.
Cứ như thế Du Linh Tử lo phía trước thanh niên áo xanh xử lý đằng sau, 2 người thay nhau sử dụng phòng hộ phù, ở lúc dùng xong cái phù thứ 9 cuối cùng cũng chống đỡ chạy tới hạch tâm phế tích.
Nơi đây có một tòa tháp màu trắng dựng đứng thao chót vót, bề mặt nhẵn bóng giống như được tạc thành từ những khối ngọc trắng, ở trên đỉnh tháp có một phiến bảo thạch màu trắng đã ảm đạm, nó tán ra ánh sáng trắng yếu ớt nhìn như một tấm bạch sa bao chùm bốn phía tháp này. ( bạch sa ở đây hình dung nó như cái khăn che mặt của cô dâu ấy )
Bất quá, khiến Du Linh Tử kỳ quái là phạm vi ánh sang phủ lên trăm trượng từ trung tâm tháp này u hồn không thể đi vào nửa bước.
" Xem tình hình này c hồng ta tạm thời an toàn rồi." Thanh niên áo xanh yếu ớt nói ra, hắn vốn dĩ đã trọng thương lại thêm một đường vận dụng phòng hộ phù cộng lại tiêu mỉa mai đối với hắn rất lớn.
" Chưa chắc đã an toàn đâu, nhưng cần phải nắm chặt thời gian "
Du linh tử đáp lại, bởi hắn hiểu rõ, vô số u hồn theo sau bọn hắn đang cấp tốc theo hướng khác xông tới đây, như thế rõ ràng là cũng đã có người khác đi vào trong phế tích này.
Mà kẻ này rất có thể chính là Lâm Thiên Hào !
Không dám có chút chậm chễ Du linh tử lập tức sắp sếp mấy con dị ong ở phụ cận bạch tháp, hắn một tay nắm chặt phòng hộ phù lấy tư thế thăm dò chạy vào bên trong bạch tháp.
Theo Du Linh Tử tiến vào bên trong bạch tháp, hắn cùng thanh niên áo xanh kỳ dị phát hiện ra cả tòa tháp này là một cái tàng kinh các cực lớn, có một đầu cầu thang cực lớn thông hướng lên trên, trên tường bốn phía xung quanh bày ra la liệt đủ loại kinh thư.
Càng khiến người ta bất ngờ c hồng không có bị phá hoại của dị chất ảnh hưởng quá nhiều.
Căn cứ kinh nghiệm nhiều năm thăm dò cấm khú du linh tử hiểu rõ tất cả đồ tốt đều sẽ không nằm ở tầng dưới, hắn dứt khoát mở ra hai tầng phòng hộ cùng thi triển phi hành phù trực tiếp hướng đỉnh tháp phi tới.
Qua vài cái hô hấp Du linh tử mang theo thanh niên áo xanh thuận lợi cùng lên tới phía trên đỉnh tháp.
Sau đó, 2 người đều bị chấn kinh bởi những gì bản thân đang nhìn thấy, đập vào mắt bọn hắn là một căn phòng giống như một cung điện nhỏ, chỗ trung tâm phòng này là bức tượng một đôi tay có sếp thành tư thế nâng lên.
Kỳ dị là ở trên đôi tay này mọc ra vô số mặt người, có cười to có thống khổ có bi phẫn, nhìn quỷ dị vô cùng.
Mà lúc này được hai tay nâng lên là một bản bí tịch bị rách nát.
Nhìn thấy vật này thanh niên áo xanh trong mắt không tự chủ được sáng lên, bản năng muốn từ dưới đất phi lên nhanh hơn một bước cướp lấy nó, nhưng lúc này lý trí của hắn đánh thắng lòng tham, hắn hiểu rõ lúc này Du linh tử không đem hắn diệt khẩu độc hưởng bảo vật nơi đây đã là nhân từ lắm rồi.
Nếu hắn còn sinh ra tham niệm du linh tử chắc chắn sẽ một tát đánh chết hắn.
Du linh tử giống như sớm đọc được ý nghĩ của thanh niên áo xanh, hắn nhàn nhạt mở miệng:
" Căn cứ theo kinh nghiệm trong cổ tịch ta đọc, phàm những kẻ bội tín bội nghĩa, lòng tham không đáy đều có kết cục không tốt. Cho nên ta sẽ không giết ngươi diệt khẩu, nhưng đồ vật nơi đây ta muốn chia nhiều hơn một phần, cụ thể ta 7 ngươi 3, ok không ?"
" Không vấn đề, không vấn đề" Thanh niên áo xanh lập tức đồng ý.
Rất nhanh 2 người cẩn thận đi tới phía trước bức tượng.
Theo Du Linh tử cẩn trọng lấy đi bí tịch ở trên bức tượng, hắn phát hiện bí tịch này là một tàn quyển, thậm chí tên đều mơ hồ không nhìn rõ nữa.
Mà trong nội dung trong đó viết là một loại có thể đem bản thân hiến tế biến thành khí linh, hơn nữa tỷ lệ thất bại rất thao, một khi thất bại liền hồn phi phách tán.
Thanh niên áo xanh ở bên cạnh thò đầu ra nhìn, sau khi đọc được nội dung ghi trong đó hắn không nhịn được nhổ một bãi nước bọt, ghét ra mặt.
" Hiến tế bản thân thành khí linh ? Đây là cái tàn quyển cứt chó gì thế ?"
Nhưng còn đang cầm xem tàn quyển Du linh tử thì lại hai mắt lộ rõ quang mang, kích động vô cùng.
Ở trong mắt hắn, cái này đâu phải cứt chó tàn quyển, đây rõ ràng là thêm cho bản thân một cái mạng !
Người làm việc luôn cẩn trọng, tỷ mỉ như Du Linh Tử hắn biết rõ, chút tu vi của bản thân hắn trong loạn thế này chả đáng là gì, người giống như hắn rất dễ động trở thành đá mài dao cho khí vận chi tử, chết vô cùng thảm.
Mà có khí linh tàn quyển này liền sẽ không còn như vậy, một khi tu thành thuật này nếu một ngày bị giết thật liền có thể dùng thuật này trở thành vô số tu sĩ để tâm về pháp khí khí linh của vị kia khí vận chi tử.
Sau đấy Du linh tử như nhặt được bảo, cẩn thận từng tí đem khí linh tàn quyển cất vào trong ngực, chuẩn bị độc hưởng.
Tiếp theo Du linh tử cùng thanh niên áo xanh lấy tốc độ nhanh nhất bắt đầu thu thập đồ tốt trong phòng.
Cuối cùng tổng cộng thu được hơn chục quyển mật pháp, hơn 20 viên đan dược chân quý, trong đó còn có 3 viên vô cùng chân quý trúc cơ đan.
Ngoài ra còn có 2 cái trữ vật cùng một cái pháp khí bao tay màu vàng, nhìn thấy lấp lánh rực rỡ mà tác dụng lớn nhất của nó là gia trì thuật pháp cho bản thân, chính là cái bảo vật.
" Có những thứ này đủ cho ta tới địa phương bên ngoài lập nên một cái tiểu tông môn rồi, tên ta cũng đã nghĩ sẵn, gọi là Kim Cương Tông."
Du linh ử đem găng tay vàng đeo lên, kích động mở miệng, có được gia trì của găng tay với hắn mà nói là tăng lên rất lớn.
Ở bên cạnh được chia 1 viên trúc cơ đan cùng vài quyển mật pháp chân quý Thanh niên áo xanh cũng dị thường hưng phấn, nhất là có một quyển trong đó để cho hắn chế ra được một đôi pháp khí chân giả.
Nhưng rất nhanh thanh niên áo xanh trên mặt lộ ra phiền muộn.
" Hiện tại c hồng ta cần nghĩ cách làm sao thoát ra được nơi đây, phòng hộ phù của c hồng ta đã còn nhiều nếu liều mạng giết ra nhất định trọng thương, rất dễ bị thành viên khác của làm cho ngâm tiểu đội chặn giết" Thanh niên áo xanh mê tâm nhíu lại.
Mà ngay lúc này một màn khiến thanh niên áo xanh giật mình, hắn nhìn thấy du linh tử ở đằng xa đứng dậy mò mò trong nhuyễn giáp sau đó lấy ra một sấp hơn mười tờ phòng hộ phù !
" Cái này . . . . Ngươi . . . " Thanh niên áo xanh kinh ngạc không nói rõ lời, chỉ là một lần thăm dò cấm khu liền đem theo hơn 20 tờ phòng hộ phù ? Đây là sợ chết tới mức nào ... à không, đây là rất cẩn thận.
" Đây là vật bảo mệnh cuối cùng của tao đấy, may là lần này kiếm được đủ nhiều chứ không là lỗ vốn rồi." Du linh tử nói, rồi lại ngẩng đầu nhìn nhìn viên ngọc kỳ dị trên đỉnh tòa tháp.
Cái đó cũng là bảo vật, dù rất nhanh liền triệt để ảm đạm hỏng mất nhưng ít nhất vẫn dùng được mấy năm nữa, nếu chuyển nó tới trong tông môn nhất định hấp dẫn được đại lượng tu sĩ tới, tránh được dị chất xâm nhập.
Hơn nữa không lo bị cướp vì nó cũng không dùng được bao lâu nữa.
Ngay lúc Du linh tử lấy ra túi trữ vật định đem bảo thạch thu hồi hắn thần tình nhất biến, bởi hắn cảm nhận rõ ràng có một ba động quen thuộc truyền tới từ dị ong hắn sắp xếp bên ngoài tháp.
Theo cửa sổ bạch tháp nhìn ra du linh tử có thể nhìn rõ lâm thiên mỉa mai đã xông ra vòng vây của u hồn chạy tới bên cạnh bạch tháp, hắn hai mắt như đuốc tràn đầy thê lương cùng sát ý.
Giống như lần đầu gặp dù đã dự liệu nhưng lâm thiên lang nhìn tới thân ảnh du linh tử, nhìn thấy bảo tàng vốn dĩ thuộc về mình lại bị kẻ khác nhanh chân tới húp hết hắn vô cùng phẫn nộ.
" Du Linh Tử, để bảo tàng của ta toàn bộ đem ra, lập tức chim cút ta liền tha ngươi một mạng,." Lâm Thiên Hào áp chế ba động trong lòng, trầm giọng nói.
Ngược lại, du linh tử lúc này trên mặt lộ ra không thèm để ý, trong mắt sát cơ ẩn hiện. hắn đối chiếu kinh nghiệm từ truyện trong cổ tịch đã xác định Lâm Thiên Hào không phải khí vận chi tử.
Đối mặt đe dọa của Lâm Thiên Hào, Du Linh Tử không thèm đáp lời.
Lúc này hai mắt nheo lại, phi hành phù trên chân mạnh mẽ lập lòe, cả người từ bạch tháp xông ra, ngửa mặt gào thét, nắm đấm mang theo gang tay màu vàng gia trì hướng dưới đất đánh xuống, nháy mắt hình thành chưởng ấn cực lớn màu vàng giam cầm bát phương !
Dù Du Linh Tử không thích liều mạng với kẻ địch nhưng lúc này hắn hiểu rõ, nếu không xử lâm thiên lang thì ngày sau hậu họa vô tận, sống trong lo sợ không bằng toàn lực đánh một trận cắt đứt hậu hoạn !
Nhìn thầy kẻ thường ngày ham sống sợ chết trong doanh địa như du linh tử thế mà toàn lực xuất kích, lâm thiên lang không tự chủ ngây người nhưng ngay sau đó trong mắt lộ ra khinh thường, lúc trước tên đội trưởng hắn cũng giết được càng không cần nói du linh tử chỉ mới đạt tới ngưng khí tầng 8 này.
" Tự tìm đường chết "
Lâm thiên mỉa mai lạnh gầm một tiếng, toàn thân tu vi vận chuyển, huyết phát mặt quỷ từ sau lưng hắn hiện ra đồng thời càng có huyết khí gầm thét bạo phát ra, khí thế ngập trời, thậm chí bạch quỷ ở phía sau đều thối lui vài phần.
Tiếp đó hắn nhấc tay, một nắm đấm huyết sắc như được bện từ những sợi tóc nghênh kích mà đi ! .
Oanh mênh âm thanh ngay lập tức bạo phát, đối kháng toàn diện không có chút bảo lưu lại, trực tiếp bạo liệt bát phương.
Giây tiếp theo lâm thiên mỉa mai đứng ở chỗ cũ chỉ cảm thấy trong người khí huyết sôi trào, làn da trên tay từng đoạn bạo tạc, thân thể không tự chủ liên tiếp lui lại, thần sắc hung dữ che đi kinh hãi sâu sắc.
" Cái tên bình thường vẫn nhát gan trong doanh đại thế mà mạnh như vậy ?" Lâm thiên mỉa mai trong lòng kinh hãi, trên miệng càng phun ra một ngụm máu tươi.
Chỉ là không đợi lâm thiên lang ổn định thân hình, hai chân còn chôn trong đất du linh tử trong mắt lộ ra sát cơ, kim cương chi ảnh lại lần nữa gào thét một quyền đánh giết tới lâm thiên mỉa mai !
Oanh mênh lần nữa bạo phát, Du Linh Tử liều mạng toàn lực, căn bản không có chút lưu thủ, sau khi tiếp cận từng quyền từng quyền đánh lên thân thể lâm thiên mỉa mai.
Cảm giác hung mãnh, cùng cẩn thận của ngày thường giống như hai người khác hẳn !
Dưới sự oanh kích cấp tốc này lâm thiên mỉa mai khí thế lúc trước bị triệt để trấn áp, không ngừng lui về sau, huyết phát mặt quỷ sau lưng càng xuất hiện dấu hiệu muốn sụp đổ.
" Tìm chết "
Mắt thấy sắp chống không nổi, lầm thiên mỉa mai thấp giọng gào một tiếng, hai tay cấp tốc bấm quyết lập tức trong mắt mặt quỷ sau lưng phát ra hồng mang chói mắt, hình thành một cỗ uy áp cực lớn, đồng thời lâm thiên mỉa mai mở rộng miệng, vô số huyết phát ( tóc màu màu ) từ trong miệng hắn gào thét phi ra, như muốn đem Du linh tử triệt để xé rách.
Du linh tử lúc này không do dự lội lại, đồng thời bấm quyết đem găng tay màu vàng trên tay phải bắn ra chói mắt kim mang, một cái kim thằng (roi bằng kim mang) phi tốc duỗi ra điên cuồng đánh về phía lâm thiên mỉa mai, hư không cũng đều xuất hiện vặn vẹo cảnh tượng.
Âm thanh kinh thiên theo vô số va chạm của huyết phát cùng kim thằng vang vọng, huyết phát tan nát theo đó kim thằng đánh nặng một nhát lên thân thể lâm thiên mỉa mai.
Rất nhanh một đạo vết thương có nhìn thấy cả xương hình thành trên thân hắn.
Còn chưa kết thúc, tiếp đó kim thằng trong tay du linh tử quấn quanh cổ lâm thiên mỉa mai, liên tục siết lại khiến khắn khó thể tránh thoát.
Đồng thời một trận sinh tử nguy cơ từ trong lòng lâm thiên lang dâng lên.
" Du Linh Tử, . . . ta . . . . ."
Còn không đợi Lâm Thiên mỉa mai nói ra đoạn sau, Du Linh Tử đã một cước đạp vào chân Lâm thiên lang, tiếp đó không chút lưu tình dùng toàn lực ghì xuống trực tiếp đánh gãy cổ lâm thiên lang.
Thanh niên áo xanh vẫn còn đứng trên tháp nhìn thấy Du linh tử như phát điên một màn, không tự chủ kinh hãi, Du Linh Tử lúc này cùng bình thường sợ thần sợ quỷ, tham sống sợ chết liên hệ một chút cũng không còn.
Liền ngay lúc này thanh niên áo xanh từ trên thao nhìn xuống thấy đàn u hồn đằng xa lại lần nữa náo động, theo đó 4 cái làm cho ngâm tiểu đội thành viên từng cái từ đó xông ra tiến vào bạch tháp phụ cận.
Nhưng thanh niên áo xanh lúc này rất biết tận dụng thời cơ không đợi làm cho âm tiểu đội có thời gian phản ứng hắn liền lấy ra túi trữ vật đem ngọc thạch trên đỉnh tháp thu lại.
Bạch tháp bốn phía bạch sa quang mang cũng theo đó biến mất, u hồn vốn không thể đi vào lần nữa xông tới dây dưa cùng làm cho ngâm tiểu đội thành viên.
Đồng thời thanh niên áo xanh cũng ôm túi trữ vật từ trên tháp thao nhảy xuống.
" Du Linh Tử, đỡ lấy ta!"
Du linh tử lúc này đã đem đồ tốt trên người lâm thiên lang toàn bộ thu sạch, nhìn thấy thanh niên áo xanh nhảy xuống, phi hành phù dưới chân lấp lánh một phát nhảy ra bắt được thanh niên áo xanh đồng thời mở ra phòng hộ phù, như một mũi khoan đâm vào phía đám u hồn đằng trước.
Các thành viên khác của làm cho ngâm tiểu đội do phòng hộ phù đã tổn hại nghiêm trọng cũng chỉ đành chơ mắt nhìn Du Linh Tử 2 người chạy ra khỏi phế tích biến mất phía chân trời.
Hoặc nói cách khác, tận mắt thấy Du Linh Tử chém giết Lâm Thiên mỉa mai liền sẽ không có cái thành viên làm cho ngâm tiểu đội nào không có mắt tiếp tục truy đuổi Du Linh Tử, như thế cùng tự sát không có khác biệt.
. . . .
Nhiều năm sau.
Ở một góc không ai để ý tới của Phong Hoàng Châu, một cái tông môn tên kim cương tông vô cùng điệu thấp được thành lập, Du Linh Tử thành công đột phá trúc cơ, trở thành lão tổ của tông này, được người đời gọi là Kim Cương Tông lão tổ.
Còn về cái thanh niên áo xanh què 2 chân kia thì đã gia nhập thất huyết đồng, còn trở thành một cái trưởng lão.