TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 1188

Chương 1188

Thậm chí Trình Kiêu còn đoán được lần này phái đại biểu nào đến, chắc chắn là Mã Uy cháu ông ta rồi Nhưng Trình Kiêu cũng không phản đối việc Mã Tài đến đầu tư, dù sao huyện Kê Kinh cũng từng là quê hương của anh, anh cũng mong huyện Kê Kinh phát triển hơn Dù xuất phát từ mục đích gì đi nữa, chỉ cần Mã Tài muốn giúp huyện Kê Kinh phát triển, về tình hay lý thì Trình Kiêu đều không có lí do để từ chối cả.

Nhìn thấy sắc mặt kích động của mọi người bên dưới, Giang Thượng Minh đứng trên bục thấy rất hài lòng.

“Được rồi, mọi người giữ im lặng! Trong chuyện này chúng ta phải giữ thái độ khiêm tốn. Tiếp theo chúng ta tổ chức tiệc mừng thôi, Lưu Lão Tứ, bắt đầu từ thị trấn Thượng Câu của ông nhé!”

Giang Thượng Minh hăng hái chỉ một người đàn ông hói đầu và nói.

“Vâng!

Lưu Lão Tứ hói đầu đứng lên và vác bụng bự lên bục.

“Năm nay thị trấn Thượng Câu của chúng tôi xây được hai con đường bê tông, bảo đảm có thể đi đến mọi nhà mọi thôn trong thị trấn…”

Lưu Lão Tứ báo cáo thành tích của mình xong thì đến giai đoạn mấu chốt.

“Kính thưa quý vị, tôi làm được thế đều là nhờ sự ủng hộ giúp đỡ của quý vị! Nay tôi xin chân thành cảm ơn quý vị!”

Nói xong, Lưu Lão Tứ cúi đầu chào mọi người, sau đó ông ta đứng lẳng lặng trên bục chờ.

Bên dưới, Mục Tranh lặng lẽ nói với Trình Kiêu: “Lát nữa mọi người sẽ mượn việc chúc Tết để ủng hộ Lưu Lão Tứ. Người chúc Tết càng nhiều tức là người ủng hộ càng nhiều, quen biết càng nhiều!”

Trình Kiêu hỏi: “Nếu có ai đó chỉ muốn chúc Tết bình thường thôi thì cũng bị coi là người ủng hộ sao?”

Mục Tranh nói: “Không có chuyện đó đâu, hôm nay ai đến đây cũng biết chuyện hết, nên sẽ không có chuyện như anh nói đâu!”

Trình Kiêu gật đầu không nói nữa.

Bên dưới sân khấu, một doanh nhân làm ăn ở thị trấn Thượng Câu đứng dậy và chắp tay với Lưu Lão Tứ ở trên bục: “Bác Lưu nói hay quá! Em xin phép chúc Tết bác Lưu!”

Mục Tranh lại nhỏ giọng nói: “Người này tên là Lý Quang, là chủ một xưởng đồ ăn ở Thượng Câu, là tên đệ trung thành của Lưu Lão Tứ.”

Sau đó lại có hai người lục tục đứng dậy chúc Tết Lưu Lão Tứ.

Tổng cộng có bốn người chúc Tết Lưu Lão Tứ. Họ đều là doanh nhân làm ăn ở thị trấn Thượng Câu hoặc là có hợp tác ở thị trấn Thượng Câu.

Người ở đây đa phần là lãnh đạo của các thị trấn, họ cũng không tỏ vẻ bất ngờ gì trước kết quả này, có lẽ mạng lưới quan hệ của Lưu Lão Tứ cũng thường thôi.

Mã Kiến Quốc – lãnh đạo thị trấn Hạ Câu, cũng chính là ba của Mã Tiểu Dung thì đang cười, nhưng nụ cười có phần khinh bỉ, rõ ràng ông ta rất coi thường mạng lưới quan hệ của Lưu Lão Tứ.

Lưu Lão Tứ cũng biết tình cảnh của mình, nhưng ông ta làm người khá nguyên tắc, thế nên ông ta cũng không quan tâm việc chia bè kéo cánh cho lắm.

Giang Thượng Minh không vui nói: “Được rồi, Lưu Lão Tứ xuống được rồi đó!”

Lưu Lão Tứ chắp tay cảm ơn mấy người ủng hộ ông ta, rồi lại chắp tay với Giang Thượng Minh, sau đó đi xuống sân khấu.

Giang Thượng Minh lập tức nói tiếp: “Người tiếp theo!”

Đọc truyện chữ Full