TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 5247 “QUẢ THẬT LÀ NHƯ VẬY!”

“Hang ổ của rồng sao?”

Hô hấp ai nấy đều căng thẳng, đồng loạt nhìn về phía bậc thang.

“Đi thôi!”

Ông Hà nhẹ giọng nói, rồi bước về phía bậc thang.

Chẳng mấy chốc, bóng dáng của ông Hà đã biến mất ở chỗ bậc thang đó.

Những người khác đều đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn quyết định đi vào bên trong.

Vừa bước lên bậc thang, trong lòng Lâm Chính lại dâng lên một cảm giác quen thuộc khó hiểu.

Lâm Chính vô thức chạm lên ngực mình.

Là trái tim của rồng!

Chẳng lẽ thứ được chôn cất trong ngôi mộ của rồng này, thực sự chính là thân xác của thần long.

Mà thân xác của thần long này, hình như còn có liên quan tới trái tim của mình?

Lâm Chính nheo mắt lại, anh hơi căng thẳng, tim cũng bắt đầu đập mạnh.

Nhưng cứ đi mãi, Lâm Chính lại cảm thấy có gì đó không ổn.

“A? Dưới chân của chúng ta…”

Không biết là ai đã hét lên.

Lâm Chính lập tức nhìn xuống dưới.

Bậc thang dưới chân, không biết từ lúc nào đã chuyển từ đá xanh đen thành xương trắng.

“Cái này hình như là… xương sao?”

“Đây là xương của con gì vậy? Sao lại lớn như vậy chứ?”

“Đây… đây hình như là xương rồng?”

“Cái gì? Xương rồng hả?”

Tất cả mọi người đều bàng hoàng, không thể tin được.

Đặc biệt là người Long tộc, từng đôi mắt đều trừng lên rất lớn.

Trong số bọn họ cũng có rất nhiều người chưa từng thấy thứ gọi là thần long.

Mà hôm nay, cũng xem như là bọn họ đã tận mắt nhìn thấy thân xác của rồng rồi.

Ầm!

Vào lúc này, một quả cầu lửa đột nhiên sáng lên, chiếu sáng toàn bộ nghĩa địa của rồng.

Mọi người ai nấy đều sợ hãi, lần lượt nhìn về phía trước.

Một cảnh tượng khiến người ta chấn động xuất hiện trước mắt mọi người.

Mắt thấy phía trước là một khu đất trống cực kỳ rộng lớn.

Mà trong khu đất trống rộng lớn này, có một xác rồng khổng lồ đang lơ lửng.

Mọi người đi xuống từ đuôi của xác rồng, giẫm lên vô số xương trắng của rồng và bước xuống từng chút một.

Cuối cùng, một xương đầu rồng khổng lồ xuất hiện trước mắt mọi người.

“Trên đời này… thực sự có thần long sao?”

Tửu Ngọc đi cùng sửng sốt hỏi.

Lâm Chính cũng cảm thấy không thể tin được.

Nhưng rất nhanh anh lại cảm thấy có gì không ổn.

Bộ long cốt này, có phải quá lớn rồi không?

Nếu nói long tâm của mình chính là trái tim của bộ long cốt này, vậy thì trái tim của rồng trong cơ thể mình thực sự quá nhỏ bé…

Đúng vào lúc này, ông lão đã nhảy xuống từ xương rồng, đứng thẳng trước cái đầu rồng khổng lồ đó.

Hai mắt ông ta đỏ rực, còn có cả nước mắt, vô cùng cung kính quỳ xuống, vái lạy trước đầu rồng khổng lồ.

Những người khác hoàn toàn bị kinh ngạc.

“Các cậu thân là người Long tộc mà nhìn thấy tổ tiên lại không biết quỳ xuống dập đầu sao?”

Ông Hà quay đầu lại, lạnh lùng quát.

Tất cả người Long tộc đều nhất thời sửng sốt, lúc này mới vội vàng chạy tới, tranh nhau dập đầu trước đầu rồng.

“Chúng ta… chúng ta thực sự là hậu duệ của thần long sao?”

“Ha ha ha, tôi đã nói rồi mà, Long tộc chúng ta rất đặc biệt!”

“Quả thật là như vậy!”

“Trong cơ thể của chúng ta, nhất định có sức mạnh của thần long!”

Ai nấy đều reo hò phấn khích.

Nhưng Long Tiếu lại cảm thấy có gì đó cực kỳ không ổn.

Hắn xoay người, nhìn về phía Lâm Chính.

Lâm Chính đang nhìn chăm chú vào đầu rồng, bước từng bước lại gần nó.

Khi anh đang không ngừng đến gần đầu rồng thì cơ thể của anh… lại dần dần tỏa ra một vòng ánh sáng vàng.

“Cái gì?”

Sắc mặt Long Tiếu lập tức thay đổi.

Cùng với sự lan tỏa của nguồn ánh sáng vàng, khí tức trong người Lâm Chính cũng tăng lên mạnh mẽ…

“Sao lại có thể như vậy?”

Ánh mắt Long Tiếu lập tức run rẩy, nghiêng đầu giận dữ hét lên: “Ông Hà! Ông bày mưu tính kế với bọn tôi sao?”

“Tại sao cậu lại nói vậy?”

Dường như ông Hà đã dự đoán trước được điều gì, ông ta nhẹ giọng nói.

Đọc truyện chữ Full