TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3462 "TÔI THẬT SỰ KHÔNG PHẢI".

Diệp Bắc Minh kinh ngạc vui mừng!

Sau khi chia tay Hạ Nhược Tuyết tại đại lục Tam Thiên, cô ấy nói mình phải đi hoàn thành nguyện vọng của Vạn Đạo Kiếm Chủ!

Hai người chưa từng gặp được nhau!

"Cô ấy là? Cậu Diệp quen biết cô ấy?"

Lê Mộng Ly hơi nghi hoặc.

Chu Nhược Giai bất đắc dĩ lắc đầu: "Một vị hồng nhan tri kỉ của chồng tôi, nếu phải nói thì có thể coi như bà hai!"

"Cái gì?"

Lê Mộng Ly hơi choáng váng.

Chu Nhược Giai hào phóng như vậy hả, bằng lòng chia sẻ chồng với người khác sao?

Nghĩ tới đây, trong lòng Lê Mộng Ly dâng lên cảm giác kỳ quái!

Giờ phút này gặp lại Hạ Nhược Tuyết, Diệp Bắc Minh kích động lên tiếng: "Tại sao em lại ở chỗ này?"

Một bước bước lên đài cao!

Nhưng hành động này khiến hiện trường vốn đang yên tĩnh lập tức sôi trào!

"Sát Thần đang làm gì?"

"Anh ta lại bước lên sàn đấu giá của Huyền Các?"

"Anh ta điên rồi sao?"

Một vài nhân vật lớn biến sắc mặt.

Một vài người tu võ lần đầu tiên tới người tu võ nghi ngờ hỏi: "Tiền bối, sao vậy?"

"Không thể lên sàn đấu giá của Huyền Các sao?"

Bên trong ghế khách quý, một ông lão mặc áo tím nghiêm mặt: "Huyền Các có quy định, chỉ có người đốt đèn trời mới có tư cách bước lên đài!"

"Cái gì?"

"Đốt đèn trời?"

"Đụ mẹ..."

Nghe được đáp án này, mọi người hoàn toàn hiểu ra vì sao những nhân vật lớn này lại có phản ứng như vậy!

Người tu võ thường xuyên tham gia buổi đấu giá đều biết, thứ gọi là đốt đèn trời.

Có nghĩa một người mua đi toàn bộ vật phẩm trong nguyên một vòng bán đấu giá!

Người tu võ bình thường hoàn toàn không có loại thực lực này, cho dù có nội tình như nhà họ Phó!

Dám đốt đèn trời tại trên Huyền Các, cũng sẽ gần như táng gia bại sản!

Lúc này, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Diệp Bắc Minh đã đi đến bàn đấu giá: "Nhược Tuyết, tại sao em lại ở chỗ này?"

Thiếu nữ có vẻ ngoài cực giống Hạ Nhược Tuyết trừng lớn đôi mắt đẹp, hoang mang nhìn Diệp Bắc Minh: "Vị công tử này, anh đang nói cái gì vậy?"

"Nhược Tuyết nào? Tôi tên là Diệp Hiểu Yên!"

Diệp Bắc Minh sững sờ, tỉ mỉ đánh giá thiếu nữ trước mắt vài lần: "Cô thật sự không phải là Nhược Tuyết?"

"Tôi thật sự không phải".

Khuôn mặt Diệp Hiểu Yên đỏ lên.

Bị một người đàn ông xa lạ nhìn chăm chú, còn đánh giá cẩn thận.

Cả người cô ta đều không được tự nhiên!

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc, cậu nhận nhầm người, cô ta không phải Hạ Nhược Tuyết!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã nói như vậy, chắc chắn là anh nhận nhầm.

"Xin lỗi, là tôi nhận nhầm người!"

Đọc truyện chữ Full