TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3468 “QUAN TRỌNG NHẤT LÀ CÓ THỂ GIÚP YÊU THÚ TIẾN HÓA!”

“Đắc tội!”

Diệp Bắc Minh gật đầu, tay anh vỗ lên mông Diệp Vy Ny!

“Chát” một tiếng giòn giã, sóng biển nhấp nhô!

“Á!”

Mặt Diệp Vy Ny đỏ bừng, cơ thể nóng hừng hực: “Anh…”

Cô ta còn chưa kịp lên tiếng, một ngọn lửa chọt bùng nổ từ trong cơ thể!

Cả căn phòng tức khắc biến thành biển lửa vô tận!

Ngọn lửa tản ra.

Diệp Bắc Minh đã có chuẩn bị từ trước, cho nên không bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa!

Còn quần áo của Diệp Vy Ny bị đốt cháy sạch sẽ.

Cơ thể trắng nõn cũng bị lửa hun đỏ!

“Á!”

Cô ta hoảng sợ la lên, Diệp Bắc Minh vội vàng xoay người đi.

Một lát sau, giọng Diệp Vy Ny vang lên sau lưng: “Chuyện vừa nãy nếu anh dám nói cho người khác biết, tôi nhất định sẽ giết anh!”

Diệp Bắc Minh cạn lời: “Tôi cứu cô, còn giải quyết rắc rối giúp cô!”

“Thế mà cô đối xử với ân nhân cứu mạng mình như vậy à?”

“Hừ!”

Diệp Vy Ny hừ lạnh, chỉ vào chín món đồ bán đấu giá trên bàn: “Đây là một vụ giao dịch, đồ vật anh lấy đi đi!”

“Hai ta thanh toán xong!”

Nói xong, cô ta đi ra ngoài phòng.

Trước khi đi, cô ta chợt khựng lại, nói: “Nhưng vừa rồi vẫn phải cảm ơn anh, anh có thể ở lại đây nghỉ ngơi một lát!”

“Nếu vẫn còn muốn tham gia buổi đấu giá tiếp theo, chỉ cần điều khiển viên thủy tinh này!”

“Sau đó sẽ có nhân viên công tác giải quyết mọi chuyện giúp anh!”

Sau khi nói xong, Diệp Vy Ny đi nhanh ra khỏi phòng như chạy trốn!

Vừa mới ra khỏi phòng riêng.

Diệp Vy Ny lập tức ỉu xìu như quả bóng bị xì hơi.

Cô ta thở hổn hển: “Tên khốn ấy, không ngờ… Không ngờ bị anh ta thấy hết rồi!”

“Anh ta còn… Đánh mông mình!”

Nhớ đến cảm giác ban nãy.

Ngay lập tức cảm thấy toàn dân tê dại!

Cô ta nhanh chóng rời đi!

Cùng lúc đó, trong phòng, Diệp Bắc Minh truyền âm: “Tiểu Tháp, trong chín món đồ này cái nào hữu dụng với tôi?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Hầu hết đều hữu dụng với cậu, dược lực của hoa Địa Ngục cực kỳ đáng sợ!”

“Quan trọng nhất là có thể giúp yêu thú tiến hóa!”

“Chẳng phải cậu hàng phục một con chó địa ngục à? Có thể cho nó ăn loài hoa này!”

“Túi càn khôn rất tiện, có thể thả chó địa ngục vào trong, miễn cho đôi khi không tiện mở di tích Côn Luân Thượng Cổ!”

Hai mắt Diệp Bắc Minh tỏa sáng.

Một ý nghĩ nảy lên trong đầu, anh đi vào lĩnh vực tuyệt đối của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Mở di tích Côn Luân Thượng Cổ ra, triệu hoán chó địa ngục!

“Gâu! Gâu!”

Chó địa ngục đã lâu không được gặp Diệp Bắc Minh, nó vô cùng kích động.

Đọc truyện chữ Full