TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 5322 CÚT RA CHO TAO!"

Sức mạnh hỏa diệm kinh hoàng bao trùm toàn bộ Long Cung.

Đá được nung chảy thành những viên sỏi nhỏ.

Mọi thứ đều chìm trong biển lửa.

Nơi đây lúc này trông chẳng khác nào hỏa ngục dưới địa ngục.

Nhưng... Lâm Chính trên mặt vẫn không có cảm xúc gì.

"Tôi có Thánh Huyền thần hỏa thì sao có thể run sợ trước sức mạnh của anh được?"

"Tôi biết... tôi có thể không giết được anh, nhưng chỉ cần có thể tiêu hao thể lực của anh, câu giờ cho người của tôi. Chờ tin tức truyền về Đại hội, anh nhất định cũng sẽ phải xuống địa ngục, ha ha ha ha. .."

Hỏa Tôn cười nói.

Lâm Chính lắc đầu.

"Tin tức này sẽ không truyền về Đại hội được đâu, xem ra anh chết vô ích rồi".

Hỏa Tôn sững người.

Bịch!

Đột nhiên Lâm Chính đưa tay đặt lên vai Hỏa Tôn.

"Anh dùng lửa với tôi sao? Vậy được, tôi cũng sẽ rửa tội cho anh bằng lửa".

"Thánh Huyền thần hỏa của anh quả thực rất mạnh, nhưng hiện tại tôi đã hoàn toàn chuyển hóa thành thể chất Hỏa Diệm, cho dù là loại lửa nào cũng không thể thiêu chết tôi".

Hỏa Tôn cười hung ác.

“Nếu ngọn lửa được hình thành từ băng giá thì sao?”

Lâm Chính đột nhiên hỏi.

Anh nói dứt lời, vẻ mặt của Hỏa Tôn đột nhiên thay đổi, hắn nhìn Lâm Chính với vẻ khó tin, như thể hắn không hiểu rõ ý nghĩa câu nói này của anh.

Lúc này, Lâm Chính đột nhiên mở mắt ra. Một con mắt trắng bệch, một con mắt thì cháy như ngọn lửa.

Trong cơ thể anh, hai luồng khí tức hoàn toàn đối nghịch đang dần dần dâng lên...

Cảm nhận được hai luồng sức mạnh kỳ lạ này đột nhiên dâng trào trong cơ thể Lâm Chính, sắc mặt Hỏa Tôn càng lúc càng khó coi, thân thể cường tráng không khỏi run rẩy.

Hắn có thể cảm nhận rõ sự đe dọa từ Lâm Chính.

KHÔNG!

Không thể như vậy được!

Sức mạnh này hắn chưa từng được thấy!

Nó không chỉ xa lạ mà còn khiến hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Đây chính là sự kinh hoàng mà sức mạnh băng diệm đem tới cho hắn.

"Cút ra!"

Hỏa Tôn gầm lên, đẩy Lâm Chính ra, cố gắng thoát khỏi mối đe dọa này.

Tuy nhiên, mặc cho hắn dùng sức thế nào, Lâm Chính không hề bị đẩy ra mà trái lại vẫn sừng sững bất động như núi Thái Sơn.

"Cút ra! Cút ra! Cút ra cho tao!"

Hỏa Tôn gầm lên thảm thiết và không ngừng la hét.

Nhưng dù hắn có cố gắng đến đâu, một cánh tay của Lâm Chính dường như vẫn dính chặt vào vai hắn.

“Không phải anh thích ép đối phương vào lồng ngực mình rồi làm họ tan chảy sao?”

Lâm Chính ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm Hỏa Tôn.

Hỏa Tôn nghe xong thì vô cùng sợ hãi: "Mày... mày muốn làm gì?"

Đọc truyện chữ Full