TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3494 ANH QUÁT TO MỘT TIẾNG!

Tên tiểu phế vật này dám khiêu chiến mình, nhất định là có vấn đề!

"Chị, chị còn đứng ngây đó làm gì?"

Đôi mắt Diệp Mục đỏ bừng, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Đồng ý với anh ta, mau đồng ý với anh ta đi!"

Diệp Dao chỉ có thể cười lạnh một tiếng: "Tôi chấp nhận lời khiêu chiến của cậu!"

Diệp Bắc Minh không nói một câu nào.

Anh nhảy ra một bước, leo lên đài võ đạo!

Một luồng khí tức tử vong đập vào mặt!

Diệp Dao thầm kêu không tốt, thế mà lại bị khí tức này dọa đến mức lui lại hai bước!

Cô ta đang định ra tay, thế mà Diệp Bắc Minh đã động trước!

"Thật nhanh..."

Trong đầu Diệp Dao vừa sinh ra suy nghĩ này.

Diệp Bắc Minh đã xuất hiện trước mặt cô ta, Diệp Dao lạnh lùng cười một tiếng: "Dám đánh cận chiến với tôi à? Muốn chết!"

Cô ta tung một quyền về hướng trái tim của Diệp Bắc Minh!

Anh đưa tay nắm lấy, khống chế nắm đấm của Diệp Dao!

"Răng rắc" một tiếng vang giòn!

"A..."

Diệp Dao kêu thảm một tiếng, thế mà xương trắng lại trực tiếp xuyên qua bàn tay lộ ra ngoài!

"Cậu...", trong đôi mắt của Diệp Dao hiện lên một vẻ hoảng sợ.

Trong nháy mắt tiếp chiêu với Diệp Bắc Minh, cô ta liền biết mình không phải đối thủ của đối phương!

Dã thú! Cô ta giống như đang đối mặt với một con dã thú khát máu vậy!

Giờ phút này, Diệp Dao sinh ra ý định lùi bước, nhanh chóng lui lại.

Chuẩn bị rời khỏi đài võ đạo!

Diệp Bắc Minh làm sao có thể để cô ta toại nguyện, anh tiến lên một bước, năm ngón tay bóp chặt cổ của Diệp Dao!

Sau đó kéo mạnh cô ta lại đài võ đạo, phát ra một tiếng “rầm” thật lớn!

"A!"

Diệp Dao đau đến mức toàn thân run rẩy, đài võ đạo đổ bê tông sắt thép dưới thân xuất hiện một vết nứt!

Lõm xuống dưới thật sâu!

"Hay lắm!"

Đám người học viện Viễn Cổ dưới đài võ đạo đều lớn tiếng khen hay, ai nấy đều kích động đến mức lệ rơi đầy mặt!

"Diệp sư đệ, giết chết cô ta!"

"Làm người phụ nữ đê tiện này chết đi!"

Mọi người vô cùng kích động!

"Chị!"

Diệp Mục luống cuống: "Tại sao có thể như vậy?"

Mấy người cảnh giới Đế Tôn của nhà họ Diệp cũng cảm giác không thích hợp, ánh mắt trầm xuống, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!

Lúc này, Diệp Dao đứng lên: "Tiểu phế vật, cậu dám làm như vậy với tôi ư?"

Diệp Bắc Minh cười: "Tôi phát hiện ra một điều, có phải người của đám gia tộc lớn các cô đều cho rằng người khác không dám đánh mấy người hay không?"

"Cô thì tính là cái gì? Chết đi cho ông đây!"

Anh quát to một tiếng!

Diệp Bắc Minh xông lại, phản ứng đầu tiên của Diệp Dao chính là chạy!

Cô ta thật sự sợ hãi, chưa bao giờ nhìn thấy loại kinh khủng người như vậy cả!

Diệp Bắc Minh túm chặt lấy cánh tay cô ta: "Cô rất thích tra tấn người ta, xé rách tay chân của người ta xuống đúng không?"

"Cậu muốn làm gì?"

Đọc truyện chữ Full