TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3496 QUÁ HẢ GIẬN!

"Vương Thần Cương tôi sẽ chống cho cậu! Lão phu không tin, Huyền Giới do nhà họ Diệp các người định đoạt!"

"Được!"

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Ngay lập tức xé rách một cánh tay và hai cái chân còn dư lại của Diệp Dao!

"Thứ khốn nạn, mày dừng tay cho tao!", một ông lão mũi khoằm của nhà họ Diệp gầm lên.

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Tôi không dừng lại thì thế nào? Có can đảm thì ông ra tay đi!"

"Mày!"

Ông lão mũi khoằm giận dữ, đang muốn ra tay.

Lại bị một lão già mắt chột bên cạnh kéo lại, lắc đầu với ông ta: "Đừng làm loạn, một khi ông ra tay trên đài võ đạo!"

"Nhà họ Diệp phạm vào kiêng kỵ của giới võ đạo, đến lúc đó sẽ trở thành trò cười của toàn bộ giới võ đạo!"

Ông lão mũi khoằm sững sờ: "Ý của ông là?"

Lão già mắt chột liếc nhìn Diệp Dao: "Cô chủ có thể chết, mặt mũi nhà họ Diệp không thể mất!"

"Ưm... Ưm!"

Nghe được lời này, Diệp Dao điên cuồng lắc đầu.

Tám người gồm lão già mắt chột và ông lão mũi khoằm lui lại một bước, rời khỏi đài võ đạo!

Diệp Mục ngẩn ngơ, xông lên quát: "Mấy người các ông làm gì thế hả? Mau ra tay cứu chị của tôi đi!"

Lão già mắt chột lạnh lùng: "Cậu chủ, đây là lựa chọn của cô chủ!"

"Nếu như là dưới đài võ đạo, có người dám làm tổn thương cô ấy, chúng tôi nhất định sẽ ra tay giết chết!"

"Nhưng đây là trên đài võ đạo, dù là gia chủ ở đây!"

"Giữa tôn nghiêm của nhà họ Diệp và mạng của cô chủ, tôi tin tưởng gia chủ nhất định sẽ lựa chọn cái trước!"

"Các ông...", trái tim Diệp Mục chìm đến đáy cốc.

Khóc không ra nước mắt!

Anh ta nằm mơ cũng chẳng thể ngờ kết cục lại là như thế này!

Trên đài võ đạo, Diệp Bắc Minh bỡn cợt nói: "Xem ra nhà họ Diệp đã hoàn toàn từ bỏ cô!"

Diệp Dao mặt xám như tro tàn, như lợn nằm rạp trên mặt đất.

Một giây sau, giọng nói lạnh như băng của Diệp Bắc Minh vang lên lần nữa: "Có điều, cô yên tâm, những trừng phạt tôi vừa nói sẽ không thiếu cái nào!"

"Lửa đến!"

Diệp Bắc Minh khoát tay, lòng bàn tay hiện lên một ngọn lửa!

Rơi xuống người Diệp Dao, trong khoảnh khắc máu thịt cô ta hóa thành than cốc!

Diệp Bắc Minh chưa ngừng tra tấn, một chân giẫm nổ đan điền Diệp Dao!

Tiếp tục nghiền nát từng tấc xương cốt của cô ta!

Cuối cùng, trong ánh mắt hoảng sợ của Diệp Dao.

Đầu cô ta bị chân anh giẫm bẹp!

"Hay!"

"Diệp sư đệ, hay lắm!"

"Đù! Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ là fan hâm mộ số một của Diệp sư đệ, sau này người nào dám đắc tội Diệp sư đệ thì chính là đắc tội tôi!"

Dưới đài võ đạo, đệ tử học viện Viễn Cổ kích động đến toàn thân run rẩy!

Người nào người nấy mặt đỏ tới mang tai, phát ra tiếng gào thét như thú dữ!

Hả giận!

Quá hả giận!

"Chị!"

Hai mắt Diệp Mục như rỉ máu, nhìn chòng chọc vào Diệp Bắc Minh trên đài võ đạo: "Súc sinh! Mày nhỡ kỹ cho tao, sinh thời Diệp Mục tao nhất định phải khiến mày chết không có chỗ chôn!"

"Thật ư?"

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lóe lên vẻ sát ý!

Đọc truyện chữ Full