TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3499 NGỒI TRÊN CHỖ CAO!

Kiếm Phá Thiên nóng lòng muốn bắt mạch cho Diệp Bắc Minh.

Một giây tiếp theo, ông ta trợn to hai mắt, hít một hơi thật sâu: "Trời ơi, mạch đập này sao lại như vậy?"

"Trong cơ thể của thằng nhóc này có một luồng sức mạnh cực kỳ kinh khủng, loại năng lượng này hoàn toàn có thể khiến cơ thể của cậu ta nổ tung!"

Mấy vị viện trưởng rối rít bước đến kiểm tra.

Sau khi kết thúc, tất cả mọi người đều sửng sốt: "Sao cậu ta có thể khống chế được sức mạnh này?"

Trong đại điện của nhà họ Phó cực kỳ yên tĩnh.

Thi thể không đầu của Phó Long Đình được đặt giữa đại điện, Phó Toàn Thịnh và hơn ba mươi người quỳ ở phía sau.

Tất cả đều cúi đầu, sắc mặt tái nhợt!

"Chỉ là một cảnh giới Hư Vương cũng có thể khiến mười mấy vị cảnh giới Đế, mười mấy Đế Tôn trở nên chật vật như vậy!"

"Chẳng những mặt mũi của nhà họ Phó bị các người làm nhục hoàn toàn, mà ngay cả chúng ta cũng không cách nào giao phó được với vị đại nhân kia của Thần Giới!"

Phó Long Đình đã sớm được người trong Thần Giới lựa chọn.

Nếu như anh ta có thể đột phá cảnh giới Đế Tôn thì có thể trở thành đệ tử của vị đại nhân kia!

Cho dù không thể đột phá cảnh giới Đế Tôn thì cũng có thể trở thành người hầu của Thần cho vị đại nhân kia!

Cho dù như thế nào thì địa vị của nhà họ Phó cũng sẽ như thuyền dâng cao theo dòng nước!

Bây giờ, Phó Long Đình đã chết!

Một năm sau, nhà họ Phó của bọn họ phải bàn giao thế nào?

Phó Toàn Thịnh quỳ trên mặt đất, cảm thấy vô cùng bi thương và phẫn nộ: "Lão tổ, tất cả những chuyện này đều là lỗi của tên khốn khiếp Diệp Bắc Minh kia!"

"Cho dù như thế nào, chúng ta tuyệt đối cũng không thể bỏ qua như vậy được!"

"Tôi chỉ ước gì có thể lập tức ăn sống máu thịt của cậu ta, chỉ tiếc thằng nhóc này lại đang trốn trong học viện Viễn Cổ!"

"Học viện Viễn Cổ cũng có bối cảnh Thần Giới, chúng ta không có cách nào để xông vào!"

Một giọng nói tức giận truyền đến từ chỗ cao nhất của đại điện: "Diệp Bắc Minh trốn trong học viện Viễn Cổ, chẳng lẽ không có người nào có quan hệ với cậu ta sao?"

"Điều tra rõ lai lịch của cậu ta, giết chết tất cả những ngươi có liên quan đến cậu ta!"

"Sau đó lại truyền tin tức này cho cậu ta biết, ông đây cũng không tin cậu ta sẽ chui rúc trong học viện Viễn Cổ cả đời!"

Cũng trong lúc đó, nhà họ Diệp.

Gần như cùng một cảnh, thi thể cháy đen của Diệp Dao được đặt trong đại điện của nhà họ Diệp.

Diệp Mục quỳ ở bên cạnh, khóc như một kẻ ngốc!

"Huhuhu, chị… Lão tổ tông, xin người nhất định phải làm chủ cho tôi!"

Anh ta ngẩng đầu lên, hung dữ nhìn chằm chằm vào Diệp Vy Ny cũng đang quỳ bên cạnh: "Tất cả đều do con khốn Diệp Vy Ny này, nếu không phải tại cô ta!"

"Tôi đã sớm mang chiếc hộp đó về, chị gái của tôi cũng sẽ không chết!"

Chỗ cao nhất trong đại điện.

Một ông lão gầy yếu!

Một phụ nữ trẻ trung niên!

Một cậu bé trông khoảng bảy, tám tuổi!

Ngồi trên chỗ cao!

Ba người họ đều là lão tổ của nhà họ Diệp!

Diệp Vy Ny cau mày: "Lão tổ, lúc Diệp Mục chạy đến Huyền Các thì chiếc hộp đã là vật thuộc về cậu Diệp rồi!"

"Vốn dĩ tôi đang nghĩ đến việc thực hiện một khoản giao dịch với cậu Diệp để lấy chiếc hộp về!"

"Nào ngờ Diệp Mục lại trực tiếp ra tay, lúc này mới bị cậu Diệp chặt đứt một cánh tay!"

"Nếu như Diệp Mục biết bài học thì chuyện này cũng xem như thôi đi!"

Cô ta lắc đầu: "Nhưng cậu ta hết lần này đến lần khác liên lạc với Diệp Dao, dẫn người đến học viện Viễn Cổ giết người!"

"Diệp Dao một hơi giết chết năm mươi đệ tử của học viện Viễn Cổ trên đài võ đạo, cho nên mới rơi vào kết cục này!"

"Diệp Mục đổ hết mọi sai lầm lên trên người tôi, quả thực là ngậm máu phun người!"

Đọc truyện chữ Full