TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3527 “THỰC SỰ CÓ THỂ CỨU ĐẠI SƯ TỶ CỦA TÔI SAO?”

Trong đám đông, Phó Toàn Thịnh sầm mặt: “Chúng ta đi thôi! Thực lực của tên nhóc đó vượt qua dự đoán của chúng ta, lập tức về bẩm báo với lão tổ!”

Rồi vội vàng bỏ đi.

Phía sau sơn môn bị phá hỏng của nhà họ Diệp.

Ông lão khô gầy!

Người phụ nữ trung niên!

Thiếu niên bảy tám tuôi!

Ba bóng hình đứng chắp tay sau lưng.

Diệp cuồng nhân mặt đỏ bừng: “Lão tổ, tại sao cứ để kẻ đó đi như vậy?”

“Hắn tấn công sơn môn nhà họ Diệp trước mặt nhiều người, còn xông vào nhà họ Diệp chém giết bố con Diệp Chấn Đường, Diệp Mục!”

“Việc này không những đã tát mạnh lên mặt của nhà họ Diệp chúng ta, còn đánh rất vang!”

Diệp Kinh Vân cũng tỏ vẻ mặt không hiểu: “Đúng thế lão tổ, tại sao chứ?”

Nếu không phải ba vị lão tổ kịp thời xuất hiện.

Ngăn họ ra tay!

E rằng nhà họ Diệp sớm đã tập hợp lực lượng, ra tay giết chết Diệp Bắc Minh!

Thiếu niên bảy tám tuổi phát ra giọng cực kỳ già nua: “Xem ra là ba chúng ta không quản chuyện trong tộc đã quá lâu rồi!”

“Quyết định của chúng ta, cũng cần phải giải thích với các người hả?”

Một ánh mắt!

Thụp! Thụp!

Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân sợ đến quỳ dưới đất: “Lão tổ, chúng tôi không dám…”

Những người khác nhà họ Diệp càng kinh hãi lùi lại, cúi đầu với vẻ mặt sợ sệt!

“Tất cả lui xuống! Chuyện này, không được phép nhắc đến nữa!”

Thiếu niên bảy tám tuổi vung tay áo.

“Rõ!”

Diệp Kinh Vân và Diệp cuồng nhân sợ đến tè ra quần, dường như biến mất trong tầm mắt!

Những người khác cũng nhanh chóng biến mất.

Đến đây, ở sơn môn bị phá hỏng chỉ còn lại ba người ông lão khô gầy, người phụ nữ trung niên, thiếu niên bảy tám tuổi.

Ánh mắt nhìn chằm chằm về hướng Diệp Bắc Minh rời đi.

Không biết qua bao lâu, giọng của ông lão khô gầy vang lên: “Các người nhìn thấy chưa? Lúc kẻ này ra tay lại cũng có thể dẫn đến dị tượng huyết long!”

Người phụ nữ trung niên cau mày: “Nếu trên người Vy Ny không có con huyết long đó, tôi cũng nghi ngờ người mà tổ tiên nói là cậu ta!”

Bà ta dừng một chút: “Chẳng lẽ… chỉ là trùng hợp sao?”

Thiếu niên bảy tám tuổi lên tiếng: “Trùng hợp sao? Vậy cũng trùng hợp quá rồi!”

“Kẻ này họ Diệp, lại vừa hay có thể dẫn ra dị tượng huyết long!”

“Lỡ như là cậu ta thì sao?”

Lời vừa được nói ra, ba người đều trầm mặc!

Diệp Bắc Minh về đến đài đoạn hồn với tốc độ nhanh nhất.

“Tiền bối, vừa nãy cách mà ông nói rốt cuộc là gì?”

Diệp Bắc Minh cất giọng kích động, đôi mắt đỏ bừng: “Thực sự có thể cứu đại sư tỷ của tôi sao?”

Ánh mắt Vương Thần Cương hơi sầm xuống: “Cậu nhóc Diệp, bây giờ tôi vẫn không thể trả lời cậu!”

“Tôi cần làm một thử nghiệm, nếu nghiệm chứng suy đoán của tôi!”

Đọc truyện chữ Full