TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3530 CHẲNG LẼ LÀ ANH TA TỰ LUYỆN CHẾ?’

Mái tóc thả xuống như thác nước, xinh đẹp động lòng người.

Cô gái bước từng bước đi đến, đôi mắt long lanh khiến người ta phải khô môi rát lưỡi!

Với sức kiềm chế của Diệp Bắc Minh, huyết dịch lại cũng xao động: “Cô là ai?”

Cô gái cười: “Anh vào đây cầu xin tôi, lại còn hỏi tôi là ai?”

Diệp Bắc Minh trầm giọng: “Nói như vậy, cô là chủ nhân của nơi này?”

Cô gái cong lên nụ cười: “Anh cầu xin người khác như thế hả? Chẳng lẽ anh không muốn cứu sư tỷ của anh?”

“Cô có cách?”

Diệp Bắc Minh kích động: “Thần hồn của sư tỷ tôi thực sự chưa tiêu tan?”

Cô gái cười thản nhiên: “Nói cho anh biết, tôi có lợi gì?”

Diệp Bắc Minh không hề do dự lên tiếng: “Cô muốn gì cũng được?”

“Vậy sao?”

Đồng tử của cô gái lóe lên, có chút vui tươi nói: “Vừa nãy khi anh vào điện, hình như không muốn quỳ!”

“Chi bằng, anh quỳ xuống cầu xin tôi, tôi sẽ nói với anh cách cứu sư tỷ của anh!”

“Được!”

Diệp Bắc Minh không hề do dự, định gập gối quỳ xuống.

“Ừm?”

Hiển nhiên cô gái ngẩn người, đưa tay lôi trước khi Diệp Bắc Minh quỳ xuống!

Một luồng sức mạnh cường mạnh ập đến!

Bất luận thế nào Diệp Bắc Minh cũng không quỳ xuống được: “Cô có ý gì?”

Cô gái lướt nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt quái dị: “Con người anh thật kỳ lạ, vừa nãy bảo anh quỳ, có chết anh cũng không quỳ!”

“Bây giờ tôi bảo anh quỳ, anh lại không hề cau mày?”

Diệp Bắc Minh kiên định lắc đầu: “Nếu cô thực sự có thể cứu sư tỷ tôi, tôi có thể quỳ ở đây đến chết!”

“Nếu cô dám lừa tôi, tôi bảo đảm cô sẽ hối hận!”

Cô gái ngẩn người, phì cười một tiếng: “Ha ha, thú vị!”

“Tôi còn không biết hai chữ hối hận viết như thế nào đấy?”

“Vương Thần Cương đoán không sai, thần hồn của sư tỷ anh ở trong đài đoạn hồn!”

“Làm thế nào mới mở được đài đoạn hồn?”

Diệp Bắc Minh thở gấp gáp.

Cô gái lắc đầu: “Không thể mở đài đoạn hồn, chỉ có anh tự đi vào đưa thần hồn của cô ta ra!”

“Vừa hay, tôi có cách có thể vào đài đoạn hồn!”

“Cho tôi vào!”

Diệp Bắc Minh lên trước một bước.

Cô gái thản nhiên nhìn Diệp Bắc Minh: “Bảo tôi giúp anh cũng không phải không được, nhưng anh có thể cho tôi cái gì?”

Diệp Bắc Minh giơ tay, hàng triệu viên đan dược rơi xuống nền gạch đại điện, chất đống giống như ngọn núi nhỏ!

“Đây là toàn bộ đan dược đế phẩm của tôi, đều là chín đường vân đan!”

“Chỉ cần cô giúp tôi, số đan này đều là của cô!”

Cho dù cô gái đã có chuẩn bị tâm lý, thì vẫn hơi bất ngờ.

‘Trời ơi! Đan dược đế phẩm chín đường vân đan rất thường thấy ở Thần Giới, nhưng nơi này là hạ giới!’

‘Tên nhóc này lấy đâu ra nhiều đan dược đế phẩm chín đường vân đan như vậy? Chẳng lẽ là anh ta tự luyện chế?’

“Không thể nào! Không có người nào có thiên phú khủng bố về võ đạo, còn có tinh lực luyện chế nhiều đan dược đế phẩm như vậy!’

Đọc truyện chữ Full