TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4690

Chương 4690

Bởi hôm qua khi tra tư liệu của Lê Chí Sơn.

Cô thuận tiện nổi tính tò mò, thì ra Lê Chí Sơn và Quan Triều Viễn là bạn thời đại học.

Sau đó mới đổi thành đối thủ thương nghiệp.

Từ đủ loại tin tức bát quái trước kia, dường như hai người bọn họ đã đến tình cảnh dầu sôi lửa bỏng.

Huống chỉ hai người bọn họ đã vì chuyện của Lê Duyệt Tư mà ồn ào tới thủy hỏa bất dung…

“Tô Lam, em đã đến rồi!”

Từ rất xa hiệu trưởng Lý đã thấy Tô Lam, mỉm cười chào hỏi.

Tô Lam cũng chạy bước nhỏ tới: “Thầy, đã gần tới giờ rồi, bên kia đã chuẩn bị xong chưa?”

Hiệu trưởng Lý đang chuẩn bị nói gì đó, chợt thấy phụ tá của ông ta sắc mặt nghiêm trọng chạy tới.

Phụ tá ghé vào tai ông ta nhỏ giọng nói hai câu.

Sau đó sắc mặt hiệu trưởng Lý cũng lập tức thay đổi.

Trông gương mặt ông ta như có hơi lo lắng, nhưng càng nhiều hơn vẫn là ngạc nhiên.

“Chuyện này là thật?”

Hiệu trưởng Lý lại xác định.

Phụ tá gật đầu: “Người đã đến rồi, ngài mau tới đó xem đi!”

Hiệu trưởng Lý xoay người muốn đi, nhưng đột nhiên ông ta nhớ tới Tô Lam.

Ông ta xoay người nói: “Đúng rồi Tô Lam, em tới phòng học có bậc thang bên kia chuẩn bị đi.”

“Có lẽ buổi diễn thuyết sẽ bị trì hoãn nửa giờ, đến lúc đó thầy sẽ mang ngạc nhiên lớn tới cho eml”

“Cái gì?”

Tô Lam lập tức trợn tròn mắt.

Chẳng qua thấy hiệu trưởng Lý như làn khói xoay người rời đi.

Cô chỉ có thể gãi đầu, xoay người đi trước.

Trong lúc cô đến phòng học có bậc thang.

Phòng học có thể chứa chừng ngàn người đã bị lấp đầy tới tám phần mười.

“Thật khủng!”

Tô Lam không khỏi cảm thán lực hiệu triệu của Lê Chí Sơn ở Đại học Lan Ly.

Tô Lam cúi lưng, như mèo con †ìm được vị trí trợ lý giảng sư ở hàng thứ nhất.

Cô mới vừa ngồi xuống, dự định ôn tập quy trình một chút.

Bên cạnh đã có một giọng nói truyền đến: “Cô là trợ lý diễn thuyết hôm nay sao?”

Tô Lam quay đầu nhìn sang.

Phát hiện ngay bên trái mình có một chàng trai mặc trang phục thoải mái, đội mũ lưỡi trai, trông rất xán lạn đang ngồi.

Cô gật đầu: “Chính là tôi.”

Tô Lam cảm thấy chàng trai mới vừa hỏi cô kia hơi quen.

Nhưng trong chốc lát cô lại không nhớ nổi mình đã từng gặp người này ở nơi nào.

Đọc truyện chữ Full