Chương 4703
Cô trở tay ôm lấy eo Quan Triều Viễn, hỏi rõ: “Là em nên xin lỗi anh mới đúng, ban nãy là em nói chuyện không lựa lời.”
Nói xong câu đó, Tô Lam có thể cảm giác rõ ràng được Quan Triều Viễn trên đỉnh đầu hơi thở phào nhẹ nhõm.
Không biết vì sao, cô luôn cảm thấy gần đây Quan Triều Viễn có rất nhiều tâm sự.
Cũng không biết những tâm sự này có liên quan tới Hạ Phi Dương hay là có liên quan với cha mẹ anh.
Dưới sự che chở bá đạo của Quan Triều Viễn, chuyện ông cụ Quan té xỉu được hạ màn.
Cứ việc Quan Nhã đã có phê bình kín đáo với cô.
Nhưng sau khi chị ta thấy thái độ hung hăng của Quan Triều Viễn.
Cũng không cách nào vì chuyện này mà gây sự với Tô Lam.
Mà một bên khác, sau khi Quan Triều Viễn đưa Tô Lam quay về biệt thự đã trực tiếp tới tòa nhà Đế Quốc.
“Tra được gì không?”
Quan Triều Viễn quay đầu nhìn về phía trợ lý Lâm.
“Đêm qua có người tới cục cảnh sát gặp Diệp Hân Nguy.”
Ánh mắt Quan Triều Viễn chợt trở nên lạnh lão: “Người nào?”
Trợ lý Lâm do dự một chút, trên mặt lộ ra vẻ hơi khó coi: “Là trợ lý của cô ta, tôi đoán hẳn Diệp Hân Nguy định thông qua trợ lý của cô ta để cầu cứu người sau lưng cô ta”
Ánh mắt Quan Triều Viễn đột nhiên lạnh thêm mấy phần: Diệp Hân Nguy này, cho dù cô ta có chôn thân trong nhà tù cũng không học được cách an phận thủ thường!
Chẳng qua vậy cũng tốt, có mồi câu là Diệp Hân Nguy, nói không chừng anh có thể câu được cá lớn.
Vừa có suy nghĩ, anh lại tiếp tục nói: “Đúng rồi, chuyện Asius xử lý thế nào rồi?”
Khóe miệng trợ lý Lâm cong lên, tạo thành ý cười dương dương đắc ý: “Lần trước Lê Chí Sơn không tham dự buổi diễn thuyết ở Đại học Lan Ly, sau đó ngài tới thay thế”
“Đám người vốn còn cảm thấy bán tín bán nghi chuyện Asius bị người hãm hại, dường như đều đổ hết tội lỗi trong chuyện này lên mặt cạnh tranh ác ý.”
“Hiện tại tất cả mọi người đều cảm thấy Asius đã bị người hãm hại. Tuy còn chưa có chứng cứ xác thực, nhưng gió hướng dư luận đã bắt đầu nghiêng về phía chúng ta.”
“Vậy thiếu nữ vị thành niên kia thì sao?”
“Cha mẹ nuôi của cô ta vốn chỉ cần tiền, chỉ cần chúng ta ra giá cao hơn người kia, dĩ nhiên mọi chuyện đều bình an”
“Chẳng qua dường như bọn họ đã mất liên lạc với cô gái kia, hẳn cô gái đó chỉ là một người bị hại!”
“Cũng may trên ảnh chỉ chụp được một bóng lưng, nếu không đời này của cô ấy đã bị phá hủy!”
“Đúng rồi, lúc nào tổng giám đốc công ty MQ kia mới qua đây?”
Đột nhiên Quan Triều Viễn nghĩ tới người này.
Đối với những danh nhân trong tin đồn kia, bình thường anh không có hứng thú gì.
Chẳng qua cái tên này đã xuất hiện rất nhiều lần trong miệng Tô Lam, vì vậy anh mới ghi nhớ lấy.
“Chừng tám giờ tối mai sẽ lên máy bay, tôi đã sắp xếp người tới đón.”