TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4748

Chương 4748

Tô Lam giận đến mức đỏ bừng cả mặt: “Cho dù người khác thật sự mù quáng, cũng tốt hơn cái tên xấu xa, không có lương tâm như anhI”

“Nhìn thấy vợ mình bị bán đấu giá, liền chẳng thấy đâu, ít nhất…”

“Ít nhất thì sao?”

Lúc này, Quan Triều Viễn nở một nụ cười nhạt, anh lặng lẽ chờ đợi những lời tiếp theo của cô.

“Em biết ba nghìn tỷ quả thực quá nhiều, nhưng khi người ta ra đến giá sáu tỷ thì ít nhất anh có thể cầm tấm biển lên tượng trưng, như vậy em cũng cảm thấy vững vàng hơn một chút…”

Giọng Tô Lam càng lúc càng nhỏ, cô thật sự rất ấm ức.

Giọng nói của Quan Triều Viễn mang ý cười: “Là anh sai, ngày mai anh sẽ bù đắp cho eml”

Tô Lam đẩy anh ra rồi xoay người rời đi: “Bây giờ muốn lấy lòng em sao, em nói cho anh biết, muộn rồi!”

“Tiệc từ thiện đã kết thúc rồi, em còn quay lại đó làm gì? Chẳng lẽ vừa rồi tương tác với Nhan Thế Khải dưới sân khấu còn chưa đủ sao?”

Giọng nói lạnh lùng của Quan Triều Viễn lướt qua đỉnh đầu, khiến trái tim Tô Lam có chút căng thẳng.

Ai ya, không phải là anh ấy không có mặt ở đấy sao?

Làm sao anh ấy có thể nhìn thấy mình nói chuyện với Nhan Thế Khải chứ?

“Nếu bây giờ em ngoan ngoãn đi về cùng anh, anh sẽ không tính sổ với em chuyện này nữa!”

Tô Lam còn đang định nói gì đó, Quan Triều Viễn đã quay người đi về phía bãi đậu xe.

Chỉ để lại cho cô một bóng lưng lạnh lùng: “Nếu không muốn anh cõng em lên xe, tốt nhất là ngoan ngoãn đi theo anh!”

“Thật là một tên độc tài!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tô Lam tức giận thì thâm.

Nhìn thấy bóng lưng mờ dần của Quan Triều Viễn, cô không còn cách nào khác cắn răng cắn lợi đi theo anh.

Nhưng đúng lúc Tô Lam rời đi cùng Quan Triều Viễn, Nhan Thế Khải đã đi ra.

Anh nhíu mày gọi cô: “Tô Lamt”

Anh đang định đuổi theo, nhưng đột nhiên anh bị chặn lại bởi một bóng người bên cạnh.

Nhan Thế Khải cau mày nhìn Hạ Phi Dương: “Xin lỗi, có chuyện gì vậy?”

Trên miệng Hạ Phi Dương nở một nụ cười không mấy lịch sự, hai tay khoanh trước ngực: “Tôi đã nghe những gì hai người nói vừa rồi. Anh có phải là đàn anh của cô ấy không?”

Nhan Thế Khải đã xem toàn cảnh cuộc đấu giá.

Anh đã nhìn thấu những gì Hạ Phi Dương đang nghĩ.

Nhìn thấy Tô Lam xấu hổ quá mức trên sân khấu, Nhan Thế Khải không có một chút ấn tượng tốt nào với Cô †a: “Tôi là đàn anh của cô ấy, liên quan gì đến cô! Tránh rai”

“Tô Lam đã kết hôn nhiều nhiều năm rồi, con cũng sinh ba đứa rồi, anh vẫn cam tâm tình nguyện làm lốp dự phòng của cô ta sao?”

“Hay là, cô ta vốn dĩ rất hưởng thụ vẻ xu nịnh của mấy người đàn ông các người… al”

Hạ Phi Dương chưa kịp nói xong, cổ †ay cô ta đột nhiên bị nắm chặt.

Cô ta đột nhiên hét lên vì quá đau.

Đọc truyện chữ Full