TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4754

Chương 4754

Ông gạt chủ đề sang một bên và bước vào nhà với đám nhóc: “Nào các cục cưng, đi, cụ dẫn các cháu đi xem phòng của mấy đứa nhé!”

Sau khi sắp xếp ổn thỏa mấy đứa nhóc, Tô Lam ở lại với chúng một lát.

Mãi cho đến khi bọn trẻ ngủ say, cô mới đứng dậy rời đi.

Xe đỗ ở cửa, khi Quan Triều Viễn và Tô Lam chuẩn bị lên xe thì nghe thấy tiếng tranh cãi vã lên từ phía sau xe.

“Lôi Quang Khiêm, nếu anh vẫn còn là đàn ông, ngày mai anh phải tới cục dân chính với tôi, xử lý chuyện ly hôn.”

Tô Lam vô thức quay đầu lại và nhìn Quan Triều Viễn.

Bởi vì giọng nói này rất quen thuộc, là giọng của cô Quan Nhã.

Vẻ mặt của Quan Triều Viễn cũng có vẻ rất ngạc nhiên.

Hai người quay đầu lại, nhìn vào kính chiếu hậu.

Họ nhìn thấy một người đàn ông tên Lôi Quang Khiêm, khuôn mặt anh ta vô cùng thô kệch.

Cả người anh ta toát ra một vẻ rất vô lại: “Quan Nhã, lúc đầu chính là cô khóc lóc van xin đòi tôi cưới cô, bây giờ cô nói ly hôn liền ly hôn sao, cô ở đó mà mơi”

Lôi Quang Khiêm uống chút rượu, lúc này cả người anh ta đều phảng phất mùi rượu, trên mặt cũng lộ ra vẻ say sưa.

Quan Nhã thấy vậy đã tức giận đến mức run rẩy: “Tại sao tôi phải ly hôn với anh, anh còn không rõ sao?”

“Anh ở bên ngoài nuôi bồ bịch, lại còn có con riêng, những chuyện này còn cần tôi nói sao? Bên ngoài đang truyền tin, ai cũng biết rồi!”

“Để tôi nói cho anh biết, tôi ở nhà họ Quan chỉ là đứa con gái đã gả đi, tài sản của nhà họ Quan không liên quan gì đến tôi”

“Đừng tưởng rằng anh cứ lôi kéo tôi như thế này có thể đạt được chút lợi lộc gì.. Đừng có mơ tưởng!”

“Quan Nhã tôi nói cho cô biết , dù sao bây giờ tôi cũng chỉ là một kẻ thối nát, khi nào cô cung cấp đủ tiền cấp dưỡng, tôi sẽ tự giác ly hôn với cô!”

“Nấu không cô đừng hòng mong một mình sống vui vẻ.”

“Tôi không ngại nói cho cô biết, Lôi Quang Khiêm tôi nói được làm được.”

Lôi Quang Khiêm vô cùng tức giận, ném một nửa điếu thuốc đang hút dở xuống đất.

Anh ta hăn học quay lưng bỏ đi.

Quan Nhã đã đứng đó rất lâu, bờ vai run lên, nhưng rốt cuộc cố gắng kiêm chế để không bật khóc thành tiếng.

Chị ta xoay người bước ra cửa, lấy hộp phấn dặm lại, sau đó mở cửa bước vào.

Tô Lam và Quan Triều Viễn chứng kiến hết mọi chuyện vừa xảy ra.

Tô Lam đột nhiên trở nên tức giận: “Người đàn ông kia thật sự quá khốn nạn rồi!”

Mặc dù thái độ của Quan Nhã đối với mình cũng không quá tốt. Nhưng nói như thế nào thì cũng là người nhà họ Quan.

Giữa mình và chị ta có mâu thuẫn gì thì đó là chuyện nội bộ gia đình.

Nhưng dính dáng đến Lôi Quang Khiêm thì đã trở thành một câu chuyện khác!

Tô Lam xoay người kéo cánh †ay của Quan Triều Viễn: “Chồng ơi, vừa nấy anh có thấy không? Dượng của anh đối xử cô của anh như vậy, người trong nhà anh đều mặc kệ sao?”

Đọc truyện chữ Full