TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3588 ANH ĐIÊN RỒI HAY SAO!

Mấy người nhà họ Cổ gật đầu.

Con ngươi của Phó Toàn Thịnh thu nhỏ lại: “Chẳng phải tên nhóc này đã tàn phế rồi sao? Sao cậu ta vẫn còn có thể tham gia vào cuộc tuyển chọn thần tướng?”

“Lẽ nào lời đồn là thật? Cậu ta thật sự hồi phục rồi ư?”

“Sao có thể như vậy được! Lão tổ Thí Thiên liều chết vẫn không giết chết được tên nhóc này đã đành!”

“Ấy vậy mà ngay cả đánh cho cậu ta tàn phế thôi cũng không thể ư?”

Phó Toàn Thịnh đang nghĩ như vậy thì người của học viện Viễn Cổ đã đi xuyên qua đám đông.

Cả nhóm bước tới dưới chân thành Thiên Dung.

“Học viện Viễn Cổ đã có mặt đông đủ!”

Vương Nguyên nhìn Diệp Bắc Minh, tận sâu trong đáy mắt hắn ánh lên niềm kính sợ.

Tuy nhiên, dù sao hắn cũng là thần sử nên vẫn cần phải duy trì phong độ của bản thân: “Được rồi, tất cả đều đã có mặt đông đủ, chúng ta đi thôi!”

“Chờ một chút!”

Bỗng nhiên có một người lên tiếng.

Vèo!

Tất cả mọi người đổ dồn lại nhìn một chàng trai trẻ!

Chàng trai trẻ ấy chính là Diệp Bắc Minh!

Vương Nguyên sững người, bất giác nuốt nước bọt: “Cậu Diệp, ngài... Có chuyện gì vậy?”

“Trời ạ...”

“Chuyện gì thế này?”

“Sao thần sử lại gọi Diệp Bắc Minh là cậu Diệp? Hơn nữa còn gọi cậu ta là ngài...”

Tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều sững sờ.

Diệp Bắc Minh sải bước tiến lên, đứng chặn trước mặt đội ngũ của nhà họ Phó: “Người của nhà họ Diệp, nhà họ Cổ và học viện Viễn Cổ có thể đi!”

“Còn nhà họ Phó thì phải ở lại!”

“Đúng rồi, tiện thể cho tôi hỏi một câu, chỉ cần chưa đặt chân vào thành Thiên Dung thì các thần sử sẽ không can thiệp vào chuyện tranh đấu ở Huyền Giới chúng tôi đúng không?”

Con ngươi của Vương Nguyên và Ngư Thất Tình thu nhỏ lại.

Diệp Bắc Minh muốn làm gì vậy?

Thế nhưng, bọn họ vẫn trả lời theo bản năng: “Chỉ cần chưa vào thành Thiên Dung thì chúng tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện của mọi người!”

“Tốt lắm!”

Diệp Bắc Minh nhếch miệng cười rồi gật đầu.

“Diệp Bắc Minh! Mày có ý gì?”

Ánh mắt của Phó Toàn Thịnh trở nên nghiêm nghị, ông ta nổi giận quát.

Trên người Diệp Bắc Minh bốc lên sát ý ngút trời, anh lạnh lùng nhìn về phía Phó Toàn Thịnh: “Cách đây một năm, chính người nhà họ Phó các ông đã giết hại sư phụ tôi ở nơi này!”

“Hôm nay, hãy dùng máu tươi của nhà họ Phó các ông để anh ủi linh hồn của sư phụ tôi trên trời!”

Nói xong, Diệp Bắc Minh lập tức ra tay!

Trời ạ!

Diệp Bắc Minh ra tay ở ngay trước cửa thành Thiên Dung, ngay trước mặt các thần sử ư?

Anh điên rồi hay sao!

Trong lúc đám đông sững sờ!

Ầm!

Một tiếng nổ to vang lên, Phó Toàn Thịnh không hề có cơ hội kịp làm bất kỳ điều gì đã bị nổ tan xác, hóa thành một làn sương máu ngay tại chỗ!

Đọc truyện chữ Full