TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3600 "XIN HÃY TRẢ LỜI TÔI!"

Đưa tay đấm ra một đòn!

Thần thương bằng vàng bay ra ngoài, đâm xuống đất, không ngừng lắc lư!

"Anh Trần... À không, thần sử cứu tôi với!", Giang Hiêu hét lớn một tiếng, bắt lấy cọng rơm cứu mạng.

Ở phía xa, hàng chục bóng người đang chậm rãi bước về phía họ.

Vương Nguyên, Ngư Thất Tình cũng có mặt trong đám người.

Người dẫn đầu khoát tay, thần thương bằng vàng bay vào lòng bàn tay anh ta, chỉ vào Diệp Bắc Minh: "Thằng nhóc, cậu thật to gan, sao dám giết người trước mặt tôi?"

"Lẽ nào cậu không có để thần sử chúng ta vào trong mắt?"

"Trần Vạn Lê đến rồi, xem ra Giang Hiêu sẽ không phải chết!", Triệu Vân Phi lắc đầu.

Từ Ngạo chép miệng: "Đáng tiếc, nếu chậm thêm đến một lát thì Giang Hiêu đã chết rồi, chúng ta cũng ít đi một đối thủ cạnh tranh!"

Đối mặt với lời chất vấn của Trần Vạn Lê, Diệp Bắc Minh hỏi ngược lại một câu: "Trên Đài Phong Thần không cho phép giết người sao?"

"Nói nhảm!"

Trần Vạn Lê bỗng nhiên quát một tiếng.

Thần thương bằng vàng trong tay đập mạnh xuống đất: "Nếu trên Đài Phong Thần có thể tùy ý giết người, chẳng phải là loạn sao?"

"Bất luận kẻ nào dám giết người trên Đài Phong Thần, kẻ đó nhất định đáng chém, thần hồn câu diệt!"

Lời này vừa ra khỏi miệng.

Sắc mặt của Giang Hiêu trắng bệch, mặt cắt không còn giọt máu!

Diệp Bắc Minh chỉ vào Giang Hiêu: "Như vậy thì mời thần sử ra tay!"

"Đây chính là người đã giết một trong những người bạn đồng hành của tôi vừa rồi!"

"Cái gì?"

Trần Vạn Lê hơi sửng sốt.

Vừa xuất hiện tại hiện trường, anh ta đã nhìn thấy Diệp Bắc Minh muốn giết Giang Hiêu, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì!

Không ngờ, kẻ giết người trước lại là Giang Hiêu?

Sắc mặt anh ta hơi thay đổi: "Giang Hiêu, những lời anh ta nói có phải là sự thật không?"

Hai mắt Giang Hiêu đỏ hoe, có nhiều người ở đây tận mắt nhìn thấy anh ta công khai giết người, căn bản không thể phản bác lại!

Chỉ có thể gật đầu: "Tôi… Là do người kia cản đường tôi..."

Diệp Bắc Minh lạnh lùng mở miệng: "Chỉ vì cản đường anh mà anh lại giết người sao?"

"Dám hỏi các vị thần sử, trên đài Phong Thần có quy định nào bảo rằng kẻ cản đường thì sẽ bị giết không?"

Toàn trường im lặng!

Sắc mặt Trần Vạn Lê càng tối sầm hơn

"Xin hãy trả lời tôi!"

Diệp Bắc Minh hét lớn một tiếng, nhìn chằm chằm vào Trần Vạn Lê.

Trần Vạn Lê có chút tức giận: "Thằng nhóc này, anh đang chất vấn bổn thần sử sao?"

Diệp Bắc Minh trả lời đúng mực: "Có phải thần sử đang muốn bảo vệ người này không?"

"Anh!"

Trần Vạn Lê trợn to hai mắt, hung dữ nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.

Ở đây có nhiều người như vậy, làm sao anh ta dám bao che cho Giang Hiêu ngay trước mặt mọi người!

Đừng để đến lúc đó không những không thể cứu được người mà ngay cả bản thân cũng gặp họa: "Bổn thần sử rất công bằng, sao có thể bao che cho anh ta?"

Diệp Bắc Minh gật đầu đáp: "Được, vậy mời thần sử giết chết người này đi!"

Đọc truyện chữ Full