TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3607 ANH QUAY LẠI NHÌN!

Áp lực trên đài Phong Thần hoàn toàn biến mất. Hiện giờ, đừng nói là kiên trì thêm một hơi thở, dù có phải đứng đây thêm một ngày hay mười ngày cũng đều là chuyện dễ như trở bàn tay với Lê Mộng Ly!

“Đột phá ngay trong cuộc thi ư?”

“Người phụ nữ này thật không đơn giản!”

Đám đông trên đài Phong Thần huyên náo ồn ào như ong vỡ tổ.

“Yên lặng!”

Trần Vạn Lê khẽ quát một tiếng, mọi người mới im lặng trở lại.

Thời gian trôi đi từng giây từng phút, phần lớn người tu võ đều không thể kiên trì tiếp được nữa.

Cuối cùng, trên đài cao chỉ còn lại khoảng mười phần trăm số người tu võ lúc đầu.

Đột nhiên, tất cả áp lực biến mất: “Ồ? Áp lực biến mất rồi! Tốt quá rồi!”

“Chúng ta vượt qua được vòng này rồi ư?”

Đúng lúc mọi người vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì…

Trần Vạn Lê lên tiếng: “Muốn tới Thần Giới thì bắt buộc phải có sức chịu đựng cao!”

“Cửa ải vừa rồi là để kiểm tra khả năng chịu đựng của mọi người!”

“Cửa ải thứ hai sẽ kiểm tra năng lực chiến đấu!”

“Tiếp theo, tất cả mọi người sẽ được truyền tống ngẫu nhiên tới một nơi được gọi là đại lục Ngũ Hành!”

“Đại lục Ngũ Hành có tổng cộng năm khu vực lần lượt đại diện cho Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ!”

“Mọi người chỉ cần làm duy nhất một việc, đó chính là săn giết các yêu thú, ma thú ở đại lục Ngũ Hành để nhận về điểm tích lũy!”

Dứt lời, Trần Vạn Lê vung tay lên!

Trên tay mỗi người bỗng có thêm một chiếc vòng tay.

Mọi người đang lấy làm lạ không biết nó là gì thì Trần Vạn Lê nói tiếp: “Vòng tay này được dùng để ghi điểm tích lũy, mỗi khi giết được một con ma thú hay yêu thú, điểm tích lũy trên vòng tay sẽ tăng lên!”

“Người tu võ che chở cho mọi người ở ải đầu tiên sẽ nhận được một nửa điểm tích lũy mà mọi người kiếm được!”

“Đương nhiên, nếu người nào giết người khác thì toàn bộ điểm tích lũy của đối phương sẽ thuộc về người đó!”

Trần Vạn Lê vừa dứt lời.

Toàn bộ đài Phong Thần im phăng phắc!

Hơi thở giết chóc lan tràn!

Một khi tới đại lục Ngũ Hành, bất kỳ ai cũng đều có thể là kẻ thù!

“Thời hạn là một tháng!”

“Giờ thì mọi người hãy lên đường đi!”

Trần Vạn Lê quát khẽ một tiếng, mười mấy vị thần sử đồng thời ra tay.

Khu vực trung tâm của đài cao bỗng xuất hiện một cửa truyền tống khổng lồ!

Một vài người tu võ thấy vậy lập tức xông thẳng vào trong cửa truyền tống.

Hầu Tử đi lại chỗ Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, lần này là truyền tống ngẫu nhiên, sau khi tới đó, chúng ta sẽ bị tách nhau ra phải không?”

Diệp Bắc Minh ngẫm nghĩ một chút rồi khẽ gật đầu: “Ở đại lục Ngũ Hành, thứ nguy hiểm nhất không phải là các loại ma thú, yêu thú, mà là con người!”

“Sau khi mọi người tới đó, nếu thấy xung quanh có người thì phải lập tức trốn ngay!”

“Chuyện săn giết ma thú thì không cần phải vội, tôi sẽ đi tìm mọi người!”

“Được!”

Mọi người gật đầu.

Diệp Bắc Minh đưa mắt nhìn mọi người lần lượt đi vào trong cửa truyền tống, chợt cảm nhận được có ánh mắt lạnh lẽo sau lưng mình!

Anh quay lại nhìn!


Trần Vạn Lê đang mỉm cười nhìn anh!

Đọc truyện chữ Full