TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 3621 “LÀM LUÔN BÂY GIỜ Ư?”

“Có phải bọn họ đã làm gì rồi không? Nói mau!”

“Mẹ kiếp, ông mau nói đi!”

Thấy Cừu Kiêu đột nhiên nổi điên!

Tất cả mọi người đều sợ điếng người!

Khóe môi Giang Nhiên giần giật!

Thế mà anh còn bảo tôi phải chú ý à? Thế anh thì sao?

Trần Vạn Lê trợn ngược mặt, thở không ra hơi: “Sư huynh Cừu Kiêu… Tôi… Khụ khụ…”

“Tôi không thở được...”

“Đù!”

Cừu Kiêu nhấc bổng Trần Vạn Lê lên rồi ném mạnh xuống đất: “Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Nếu như ông không giải thích rõ ràng!”

“Tôi sẽ giết cả nhà ông!”

Tròng mắt của Cừu Kiêu gần như nổ tung!

Trần Vạn Lê nằm dưới đất thở thoi thóp trả lời: “Sư huynh Cừu Kiêu, tôi cũng không biết bọn họ đã làm gì hay chưa!”

“Điều duy nhất tôi biết là Diệp Bắc Minh ôm theo cô Nguyễn, bị Giới Long Vương truy sát!”

“Ôm liền suốt bảy ngày trời…”

“Bảy ngày!”

Con ngươi của Cừu Kiêu thu nhỏ lại, ở trong mắt anh ta, ngoại trừ hung dữ và tàn bạo ra thì không còn gì khác!

Bảy ngày!

Dù cho hai người không làm gì nhưng chỉ ôm nhau bảy ngày thôi cũng đủ làm anh ta phát điên!

“Chết! Chết! Chết! Tôi muốn cậu ta phải chết!”, Cừu Kiêu còn điên cuồng hơn Giang Nhiên vừa rồi.

...

Cùng lúc đó, trong hang động ở đại lục Ngũ Hành.

Diệp Bắc Minh đã gần như hồi phục hoàn toàn, anh ngẩng đầu lên nhìn con rồng đen ở bên ngoài: “Không thể cứ tiếp tục như thế này được, Tiểu Tháp, ông có cách gì đánh lại bọn chúng không?”

“Hiện tại tôi không phải là đối thủ của hai con rồng đen này, nếu như có kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ở đây thì tốt!”

“Ít ra còn có sức đánh với bọn chúng một trận!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Nhóc con, thực ra vẫn còn một cách!”

“Ồ? Cách gì?”, Diệp Bắc Minh ngạc nhiên, lập tức hỏi lại.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Nhóc con, cậu đừng quên trong tay cậu có một đoạn xương Chí Tôn!”

“Hơn nữa, nó còn là một đoạn xương tay hoàn chỉnh!”

“Chỉ cần cậu dung hợp nó thì con rồng đen này không phải là đối thủ của cậu!”

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Làm luôn bây giờ ư?”

“Tôi chỉ dung hợp một đoạn xương Chí Tôn ngắn thôi cũng đã mất tới nửa năm, nguyên cả một cánh tay thế này chắc có nhanh cũng phải bốn, năm năm mới dung hợp được ấy chứ?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Chuyện này thì cậu không cần phải lo, cậu đã dung hợp xương Chí Tôn một lần rồi!”

“Lần này dung hợp toàn bộ cánh tay sẽ xong nhanh thôi!”

Diệp Bắc Minh ngẫm nghĩ một chút, xem ra cũng chỉ còn cách này mà thôi.

Anh liếc nhìn bên ngoài, người tu võ tụ tập dưới chân núi tuyết càng ngày càng đông.

Anh nói cho Nguyễn Thanh Từ biết dự định của mình: “Cô Nguyễn, tôi muốn dung hợp xương Chí Tôn nhưng hiện tại ở đây có quá đông người!”

“Để tránh những rắc rối không cần thiết, tôi muốn tạm thời phong tỏa cửa hang!”

Nguyễn Thanh Từ gật đầu: “Được!”

Diệp Bắc Minh lập tức ra tay, khắc lên cửa hang mấy phù văn.


Sau đó, anh lăn thêm một tảng đá to ra bịt kín cửa hang lại.

Đọc truyện chữ Full