TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 838

 

Chương 838

Túc Bảo giơ bàn tay nhỏ bé lên nói: “Ôi, ngón tay của con nhăn hết rồi!”

Hân Hân: “Thú vị quá!”

Tô Tử Du và Tô Tử Chiến: “…”

Sau khi lọc hết những thứ không cần thiết trong tôm, Tô Lạc bưng nồi, đổ trứng tôm vào nồi, xào trên lửa nhỏ cho đến khi trứng tôm chuyển từ màu đỏ cam sang màu nâu sẫm thì dừng lại.

Tiếp theo, luộc tôm nõn. Đầu tiên cho tôm đã bóc vỏ vào nước sôi, cho hành, gừng, tỏi vào để khử mùi, khi tôm chuyển sang màu đỏ đẹp thì vớt ra là tôm đã chín.

Cho những đầu tôm còn lại vào chảo dầu xào cho ra dầu tôm, sau đó đổ dầu vào bát.

Tiếp theo, cho nước trực tiếp vào nồi vừa chiên đầu tôm để nấu thành nước tôm rồi đổ nước ra. Số đầu tôm còn lại chiên tiếp cho đến khi khô hoàn toàn, dùng máy đập thành bột rồi trộn với bột mỳ, sau đó dùng máy để làm thành sợi mỳ.

Làm đến bước này, đầu óc mấy người cậu của Túc Bảo đã như bị dính hồ.

Mặt ai nấy đều ngơ ngẩn, động tác trên tay thì vô cùng máy móc.

Tô Lạc nói: “Bước tiếp theo rất đơn giản, cho dầu tôm vào chảo, cho tôm nõn, óc tôm và trứng tôm vào xào đều…”

“Nấu chín sợi mì rồi đổ vào bát, rưới nước tôm lên… Sau đó, cho tiếp tôm nõn chiên, óc tôm và trứng tôm chiên lên trên sợi mì, rưới thêm một chút dầu tôm và hành lá cắt nhỏ. ..”

Cuối cùng, mỳ Lục Hà đã hoàn thành!

Năm người cậu nhìn mấy cái bát nhỏ đựng mỳ Lục Hà, chỉ biết trầm ngâm.

Nấu nướng cả một ngày trời mà chỉ làm được 7 bát mì nhỏ—

Ngọc Nhi một bát.

Túc Bảo một bát.

Hân Hân, Tô Tử Tích, Tô Tử Du, Tô Tử Chiến và bà cụ Tô mỗi người một bát.

Mấy đứa trẻ ăn đến mức hai mắt sáng lấp lánh: “Ngon quá! Ngon quá!”

Túc Bảo: “Cậu tư, cho con thêm bát nữa!”

Tô Lạc “…”

Tay lại run rẩy.

Tô Nhất Trần nhìn chiếc bát nhỏ bên cạnh, hỏi Túc Bảo: “Mẹ con đã ăn chưa?”

Túc Bảo nhìn sang bên cạnh, Tô Cẩm Ngọc đang ngửi mỳ Lục Hà với vẻ mặt ngất ngây.

Cô bé đáp: “Ăn rồi ạ! Mẹ con nói mì ngon lắm!”

Cô bé phất tay để Tô Nhất Trần và mấy người khác trông thấy Tô Cẩm Ngọc.

Trong phòng ăn, mấy đứa nhóc đang cầm bát liếm môi, Tô Cẩm Ngọc cũng đang liếm môi, mặt lộ vẻ chưa đã ghiền.

Ý cười hiện lên trong mắt mấy anh em Tô Lạc, họ bỗng cảm thấy bận bịu cả ngày cũng rất đáng giá.

Tô Nhạc Phi nói: “Làm thêm mấy chậu tôm nữa nhé?”

Tô Lạc: “…”

Mỳ Lục Hà ngon thật đấy, nhưng mà… các cậu của Túc Bảo hơi tốn sức.

Tô Lạc đứng dậy: “Anh đi làm kem chiên.”

Đọc truyện chữ Full