Nhưng dù vậy, những nhóm thiên chi kiêu tử đến từ thượng quốc, cương quốc kia cũng không thể hiểu được rằng, dù là Đại Hoang tôn cốt thì cũng nào phải thứ mà chúng động vào được?
Đừng nói là bọn chúng, dù là mấy cương vương hay là vô địch siêu việt cảnh giới Thiên Võ đến đây cũng sẽ chết ngay.
Lão Vệ ở đây cũng không phải để trưng.
Tần Ninh nhìn thân ảnh ngồi yên tĩnh chỗ kia, mỉm cười.
Bất chợt, thân hình đó lúc này mở mắt ra, một đôi mắt trong suốt nhìn thẳng Tần Ninh.
“Nhóc con, một người chết như ngươi mà đột nhiên mở mắt thì sẽ dọa người ta chết khiếp đấy, không biết sao?”, Tần Ninh cười mắng, nhưng cũng không có ý đó.
“Đại Đế sẽ bị dọa chết sao?”
Tôn giả Đại Hoang mỉm cười.
“Đại Đế biết, dù ta chết đi, nhưng vẫn còn một ý niệm chấp nhất với ngài, không chịu tiêu tan. Ta ngưng tụ tôn cốt này cũng là chờ ngài quay về”.
“Nếu không nhờ có ngài, thì huyết thống nhà họ Hoang ta đã bị tiêu diệt trong tay ta mất rồi”.
“Không cảm ơn ngài, ta không thể nào an nghỉ được”.
Tần Ninh nghe vậy thì cười đáp: “Nghe câu này của ngươi làm ta thấy hơi sợ đó”.
“Chấp niệm với ta quá, nhưng Đế ta chỉ thích phụ nữ thôi”.
Tần Ninh nói xong thì ngồi xuống.
Dựa theo bối phận ngày xưa, Tần Ninh là Cửu U Đại Đế, ở trong Cửu U đại lục thì địa vị cao hơn tôn giả Đại Hoang, mà trong cả Cửu U đại lục thì cũng chẳng có ai có địa vị cao hơn hắn hết.
Đời thứ nhất hắn trải qua lâu nhất, đi qua thiên sơn vạn thủy, Cửu U này chỉ là điểm khởi đầu.
Hắn chịu ngồi nói chuyện với tôn giả Đại Hoang, thứ nhất là vì tên này đã chết, chỉ còn lại một ý niệm, thứ hai là vì đã lâu không gặp người cũ từ mấy vạn năm trước, không khỏi ngứa mồm, muốn ôn chuyện cũ.
Cùng ngồi xuống, tôn giả Đại Hoang ngoan ngoãn nghe Tần Ninh nói chuyện.
Tần Ninh nói hắn là Cửu U Đại Đế, sau khi rời khỏi Cửu U đại lục thì đến đại lục Thương Lan, đến những nơi càng rộng lớn hơn. Sau mỗi đời hắn chuyển hóa thành một thân phận, trở thành Ngự Thiên Thánh Tôn, Thanh Vân Kiếm Đế, Cửu Nguyên đan điển, Luyện Thiên Đại, Phong Không Chí Thánh, Thông Thiên Đại Đế đồng thời được xưng là Thể Đế, Hồn Vũ Thiên Tôn, vân vân...
Hắn đang trải qua đời thứ mười, những lời này người ngoài sẽ không tin, nhưng nói cho Hoang Thiên Trạch thì hắn ta nhất định sẽ tin.
“Thanh Vân huynh lúc này e là đang chờ Đại Đế quya về đây!”
Hoang Thiên Trạch cười nhạt.