Một người xuất hiện trước mặt Tần Ninh.
Người này mặc đồ tím, đầu đội mũ rơm, lưng đeo vỏ kiếm, tay cầm kiếm dài màu xanh.
Yến Mãnh chính là kẻ mạnh cảnh giới Thiên Võ một biến, nhưng bị người ta một kiếm chém chết.
Vương gia Yến Hàn sững sờ.
“Ngươi... ngươi là ai!”
Yến Hàn lúc này run rẩy nhìn kẻ mới xuất hiện, lạnh lùng quát lên, hộ vệ quanh người đã xông tới.
“Tại hạ Sở Vô Song!”
Người đàn ông mặc đồ tím cất kiếm ở sau lưng rồi cười nhạt nhìn Yến Hàn, nói: “Phụng mệnh lệnh của Sở Đế, ở thành Cam Ninh chờ Tần công tử đến, bảo vệ cho Tần công tử an toàn!”
“Sở Vô Song!”
“Kiếm khách số một cương quốc Đại Sở, Sở Vô Song!”
“Được xưng là Vô Song áo tím, Sở Vô Song!”
Tức thì, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Tương truyền rằng, Sở Vô Song là một nhân vật truyền kì, là con em của cương quốc Đại Sở, nhưng từ nhỏ không thể tu hành, bị Hoàng tộc Đại Sở chối bỏ.
Nhưng khi xuất hiện trước mắt mọi người một lần nữa thì đã trở thành kiếm khách khiến người ta phải sợ mất mật khi nghe nói đến.
Cũng không biết Sở Đế đã làm thế nào mà đem người này kéo về lại cương quốc Đại Sở, trở thành một mũi dao sắc bén của cương quốc Đại Sở.
Nhưng không quan trọng, quan trọng là vì sao Sở Đế lại phái Sở Vô Song đến đây bảo vệ Tần Ninh?
Một Đế vương tuyệt đại của cương quốc số một cao cao tại thượng từ khi nào có mối quan hệ với một thiếu niên vô danh chứ!
“Haha... Sở tiên sinh thao tác nhanh thật đấy, nô gia vừa chuẩn bị xuất thủ thì kiếm khách Sở đã giết người rồi!”
Một giọng cười yếu ớt vang lên, Yến Hàn chỉ cảm thấy cổ mình mát lạnh. Một con dao găm đã xuất hiện ở trên cổ lão ta lúc nào không biết.
Đây là ai nữa?
Có thể hành động ngay trong vòng bảo vệ nghiêm ngặt của lão ta, uy hiếp tính mạng lão ta.
Vương Gia Yến Hàn lúc này mồ hôi chảy liên tục, không dám hành động.
Mà lúc này, những hộ vệ xung quanh mới có phản ứng, phát hiện sau lưng Yến Hàn có một bóng dáng yêu kiều đứng oai nghiêm trên xe ngựa, đôi tay ngọc ngà giơ ra nắm chặt con dao găm, dí sát vào cổ lão ta.
“Ngươi ngươi ngươi… là ai?”
“Ta chính là Thiên Cơ Tiên Tử của Thiên Cơ Môn cương quốc Hỏa Hầu!”
Cô gái duyên dáng cười khanh khách.
Thiên Cơ Môn!
Môn phái này chính là nơi các triều đại cương quốc Hỏa Hầu chuyên môn bồi dưỡng nhân tài, hơn nữa tất cả đều là nữ, chuyên làm nhiệm vụ ám sát và bảo vệ.
Cương quốc Hỏa Hầu, sao lại xuất hiện ở đây?
Thiên Cơ Tiên Tử chính là môn chủ của Thiên Cơ Môn, nghe nói cũng có mối quan hệ dây mơ rễ má với Địch Đế đương triều.
Thế mà Địch Đế lại phái cô ta tới, bảo vệ… Tần Ninh?
“Thiên Cơ Tiên Tử, cương quốc Nam Yến ta và cương quốc Hỏa Hầu vẫn luôn nước sông không phạm nước giếng, ngươi làm như vậy có ý gì?”
Yến Hàn lúc này chảy mồ hôi lạnh đầy đầu, không khỏi gằn giọng nói: “Lẽ nào muốn châm ngòi chiến tranh giữa cương quốc Nam Yến và cương quốc Hỏa Hầu sao?”
“Những câu nói như vậy, ông không cần nói với ta”.
Thiên Cơ Tiên Tử cười duyên dáng thản nhiên nói: “Ta chỉ tuân theo mệnh lệnh của Địch Đế, kẻ nào dám động vào Tần Ninh thì ta giết kẻ đó, cho dù là Yến Đế ra tay thì cũng phải bảo vệ Tần Ninh”.
Vừa dứt lời, không khí xung quanh trở nên tĩnh lặng ngay lập tức.
Kể cả Yến Đế ra tay thì cũng phải bảo vệ Tần Ninh?
Rốt cuộc, Tần Ninh có lai lịch gì?
“Đáng chết!”
Toàn thân Yến Hàn hơi run rẩy, vội vàng nói: “Hai vị, chỉ cần Tần Ninh này lui khỏi chuyện phân tranh của Kiếm gia thì Yến Hàn ta tuyệt đối sẽ không ra tay với hắn”.