“Chẳng qua cũng chỉ là ngăn chặn vết thương trong cơ thể ông mà thôi, còn xa lắm mới đến bước giải trừ”, Tần Ninh nhìn Hoàng Phủ Hùng và nói: “Nhưng ta đã hứa thì chắc chắn sẽ chữa bệnh cho ông, dù sao cũng phải nhờ Hoàng Phủ gia các ông trấn giữ ngũ mạch Phong Thiên nữa mà”.
“Làm phiền Tần tông chủ quá!”
Hoàng Phủ Hùng nhìn về phía trước, lại nói: “Tiếp theo chúng ta đi đâu vậy?”
“Thiên Thận cung!”
Tần Ninh cười nói: “Thiên Thận cung chân chính!”
Nghe Tần Ninh nói vậy, mọi người đều sửng sốt.
Thiên Thận chân chính? Lẽ nào nơi bọn họ đang đứng là Thiên Thận giả tạo hay sao?
Tần Ninh không nói nhiều, mọi người cũng không hỏi. Đoàn người có từ cảnh giới Thiên Võ đến Hóa Thần, khí khái bất phàm.
Đi khoảng gần mười ngày, mọi người trèo non lội suối, thực sự cảm giác mình không phải đang ở một vùng đất huyền bí mà là ở trên Cửu U đại lục thật vậy.
“Đến rồi!”
Một ngày, Tần Ninh đi lên đỉnh núi, nhìn về phía trước, đột nhiên mở miệng nói.
“Đến rồi!”
Mọi người nhìn về phía rước.
Dần dần, sương mù tản ra, mặt trời mọc lên, một bóng người hùng vĩ xuất hiện trước mắt mọi người.
Tường thành màu đen cao tới trăm mét, điện ngọc vòm trời giống y như thủy tinh.
Đó là một cung điện!
Nhưng nói chính xác thì giống một tòa thành hơn.
Vuông vức ngay ngắn, trên đỉnh là một ánh sáng như thủy tinh phủ xuống, tỏa ra khí thế uy nghiêm, lại mang theo từng tia mộng ảo khiến người ta cảm thấy như đã gần ngay trước mặt mà lại xa tận chân trời.
Bọn họ nhìn không rõ bên trong thế nào, chỉ có thể chứng kiến được đại khái như vậy.
“Nơi này huyền diệu quá!”, đại trưởng lão không khỏi nói: “Điện ngọc lầu cao, công phu tinh tế, e rằng cũng chỉ để miêu tả nơi này thôi!”
Nói rồi, đại trưởng lão bước ra một bước.
“Đừng!”
Tần Ninh đột nhiên lên tiếng.
Đại trưởng lão vội vàng dừng lại.
Tần Ninh lại nói: “Đi lên thêm nữa, cảnh giới Thông Thiên, Hóa Thần sẽ chết. Phía trước có trận pháp cực kỳ mạnh mẽ đấy”.
Nghe vậy, mấy người đại trưởng lão và Thiên Đạo Nhất vội vàng lui lại, chỉ sợ không cẩn thận sẽ bị trận pháp bắn chết.
“Nơi này... chỉ có dưới cảnh giới Thông Thiên mới được vào sao?”
“Ừ!”
Tần Ninh gật đầu.
Mà lúc này, một giọng nói dễ nghe vang lên: “Tần Ninh, ngươi vẫn ổn hả!”