Sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, cười nhạt: “Cổ quốc Đại Hạ các ngươi lấy đâu ra sức mạnh mà nói mấy câu đấy vậy?”
“Ngươi...”
“Chỉ là cái loại cho mặt mũi mà không cần, vốn dĩ niệm tình cổ quốc Đại Hạ các ngươi bỏ ra chút sức trong trận chiến Phần Ma năm đó, nên cho các ngươi rời đi, thế mà không chịu, muốn ở lại dâng mạng, vậy ta sẽ cho các ngươi toại nguyện!”
“Làm càn!”
Công tử Hạ Thanh kia chỉ vào Tần Ninh, quát lên: “Ngươi có biết cổ quốc đại diện cho điều gì không?”
“Mặc dù là Cửu U Đại Đế uy danh hiển hách từ chín vạn năm trước, thấy quốc quân của cổ quốc ta còn phải cung kính đấy. cổ quốc Đại Hạ ta truyền thừa hơn mười vạn năm, những thế gia kia còn không bì kịp, ngươi có tư cách gì cò kè mặc cả với cổ quốc Đại Hạ?”
Hạ Thanh kiêu ngạo nhìn Tần Ninh.
Cổ quốc, cho dù là các thế gia, tông môn, tam Hoàng thất Vương nhìn thấy cũng phải nhượng bộ.
Nội tình cổ quốc không phải thứ mà một mình Tần Ninh nho nhỏ này hiểu được.
Tần Ninh này chẳng qua là loại ếch ngồi đáy giếng, không biết sự đáng sợ của cổ quốc Đại Hạ mà thôi.
“Thế à?”
Tần Ninh cũng thấy buồn cười, lắc đầu nói: “Đã vậy, vì sao một vị lão hủ của cổ quốc Đại Hạ các ngươi phải quỳ xuống cầu xin Cửu U Đại Đế sửa Cửu Hoang chiến xa vậy?”
Lời này nói ra, Hạ Thanh lập tức sưng sờ, mắng to: “Ngươi nói láo!”
“Thanh Nhi...”
Hạ Thất Vương lúc này không cười nữa, mà chỉ kinh ngạc vô cùng.
Trong trận chiến Phần Ma, Cửu Hoang chiến xa của cổ quốc Đại Hạ đã thương tổn cực lớn, không một vị linh khí sư nào có thể sửa được.
Cuối cùng cổ quốc Đại Hạ khẩn cầu Cửu U Đại Đế ra tay.
Lúc ấy, trận pháp, khí pháp, đan pháp của Cửu U Đại Đế là số một trên Cửu U đại lục, mà Cửu U Đại Đế quả thực đã sửa chữa cho Cửu Hoang chiến xa quay về như cũ, thậm chí còn hoàn mỹ hơn.
Nhưng ngoại trừ những lão cổ hủ của cổ quốc Đại Hạ năm đó ra, cùng một vài hoàng thất có tư cách vượt qua cổ quốc Đại Hạ, thì không có ai khác biết hết.
Sao Tần Ninh lại biết được?
“Bất kỳ một thứ đồ nào trong Mặc Cốc này cũng không phải thứ các ông có thể mang đi!”
Tần Ninh nhắc lại lần nữa: “Hôm nay các ông đã khăng khăng đối địch với ta, vậy thì đừng trách ta thủ đoạn độc ác!”
Nghe đến câu này, trái tim Thiên Đạo Nhất và Lý Dương Chiêu đập dữ dội.
Ý câu này của Tần Ninh chính là muốn đối chọi với cổ quốc Đại Hạ…
Bây giờ tim Lý Dương Chiêu cũng đã nhảy lên đến cổ họng.
Hôm nay Tần Ninh giết đã quá nhiều người rồi.
Tứ đại tông môn giết một lần, truyền nhân Khánh Vương, truyền nhân Lệ Vương và truyền thừa Viêm Hoàng đều bị giết hàng loạt.