“Tuổi còn nhỏ mà đã là linh đan sư nhị phẩm rồi, không tệ, có thể đến bên kia báo danh vào Đan các!”, Thẩm Văn Hiên cười nhạt.
“Cảm ơn Thẩm các chủ!”
Yến Bất Ngữ kích động nói.
“Nè nè...”
Kiếm Tiểu Minh không vui kéo Thẩm Văn Hiên: “Tông chủ là sư tôn của huynh, cũng là đại ca của ta, huynh đào góc tường ta như thế mà được à?”
Thẩm Văn Hiên lúng túng cười: “Cũng đâu phải ta đào, là cậu ta tự nguyện mà!”
“Hai người các ngươi vẫn rảnh quá nhỉ? Không sợ bị tông chủ tạm thời trị tội à”, một giọng nói rung động lòng người chợt vang lên.
Thiên Linh Lung mặc váy đỏ, nhẹ nhàng xuất hiện, như trăm hoa đua nở, làm cho một vài thiếu nam dâng trào cảm xúc, một ít thiếu nữ thì đỏ mặt.
“Thiên Linh Lung, cô là các thủ Võ các mà cũng rảnh quá còn gì!”, Kiếm Tiểu Minh tới gần, khoác vai Thiên Linh Lung, cười hì hì: “Dù gì chúng ta cũng là Thanh Vân Tứ Kiệt thanh danh hiển hách, tình cảm tiến thêm bước nữa được không?"
“Thanh Vân Tứ Kiệt?”, Thiên Linh Lung cười tự nhiên: “Có tin ta đánh cho một trong Thanh Vân Tứ Kiệt nhà ngươi không còn mặt mũi trong Thanh Vân tông nữa không?”
“Khụ khụ...”
Thấy dáng vẻ chịu thiệt của Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên cũng mỉm cười.
“Ba người nhàn rỗi phết đấy nhỉ!”
Lý Nhất Phàm cất bước tới, toàn thân áo đen, đầu đội mũ đen, biểu lộ vẻ lạnh lùng trầm tĩnh.
Ban đầu Tần Ninh đi vào Thanh Vân tông, cũng đề bạt thanh niên tuấn tài, Lý Nhất Phàm càng trực tiếp bị Tần Ninh bổ nhiệm là tông chủ đời tiếp theo.
Mà ba năm qua, Tần Ninh không ở trong Thanh Vân tông, Lý Nhất Phàm làm tông chủ tạm thời nên cũng bận rộn hơn nhiều.
Thế nhưng Lý Nhất Phàm hai mấy tuổi mà cũng rất thành thục, một Thanh Vân tông to lớn như thế mà cũng có thể phát triển yên ổn, vị thế càng cao hơn trước.
Tất thảy đều liên quan chặt chẽ đến vị tông chủ tạm thời trẻ tuổi này.
“Lý tông chủ!”
Nhìn thấy Lý Nhất Phàm, cả ba cũng cung kính thi lễ.
Minh Tung, Yến Bất Ngữ và Sở Thanh Nguyệt đều kích động không thôi.
Thanh Vân Tứ Kiệt sống sờ sờ đang đứng ngay trước mặt bọn họ.
Ba năm nay, toàn bộ Cửu U đại lục có vô số câu chuyện về Thanh Vân Tứ Kiệt.
Kiếm các, người sở hữu Linh Lung tâm, đan sư cao siêu, tông chủ cơ trí.
Bây giờ, cuối cùng cũng gặp được.
Quan trọng nhất là, bốn người còn trẻ như thế, thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Lý Nhất Phàm nhìn ba người, nói: “Đều là các chủ, là cánh tay đắc lực, cũng phải ra dáng một tí chứ?”
“Khụ khụ...”
Kiếm Tiểu Minh ho khan: “Không phải là bọn ta không ra dáng, quan trọng là các đệ tử nhiệt tình quá ấy chứ... Hơn nữa, ta chỉ hơn bọn họ có mấy tuổi thôi mà!”