“Hả?”
“Hả cái gì mà hả, không muốn à? Thế thì giết...”
“Muốn, rất tình nguyện!”
Một đám quốc chủ giờ này đã hoàn toàn sợ hãi.
Một vị cảnh giới Thông Thiên đủ để khiến bọn họ theo phục.
Lúc này, Vương Thao Thiên cùng Dương Thừa Minh nhìn qua nhau, ánh mắt có một tia giao lưu.
Kiếm Tiểu Minh phất tay nói: “Vậy từ hôm nay, các người bắt đầu cống nạp đi. Lần này là cương quốc Thiên Tượng và cương quốc Vân Hải dẫn đầu à?”
“Hai cương quốc lớn các ngươi sẽ phải cống nạp gấp đôi”.
Nghe vậy, Vương Thao Thiên và Dương Thừa Minh hận đến nghiến răng, nhưng lúc này cũng chẳng dám phản bác câu nào.
Tuy bọn họ mạnh, nhưng mới ở cảnh giới Thiên Nguyên mà thôi, đối diện với cảnh giới Thông Thiên khác nào đi tìm cái chết.
“Cống nạp gấp đôi? Ở đâu ra thằng oắt con miệng lưỡi ngông cuồng như vậy hả, muốn chết à!”
Một tiếng quát khẽ lúc này vang lên.
Soạt...
Một bóng người lúc này vụt bay tới, một ánh kém chém thẳng về phía Kiếm Tiểu Minh.
Cùng lúc đó, một ấn chưởng từ trên trời giáng xuống, chém về phía Kiếm Tiểu Minh.
“Con mẹ nó, cảnh giới Hóa Thần!”
Kiếm Tiểu Minh lúc này căng thẳng, tránh né trong nháy mắt, nhưng dù gì cậu ta cũng mới ở cảnh giới Thông Thiên, đối phương đánh lén, tốc độ vẫn bị chậm chút.
Phập phập.
Hai tiếng đập vang lên, tay trái Kiếm Tiểu Minh trúng kiếm, ngực dính chưởng, bịch một tiếng, ngã xuống đất.
Lần này là thật sự ngã xuống, dính chặt vào mặt đất.
Mà lúc này, ở trên khoảng không có bốn người lần lượt đi ra.
Bốn người đó có khí tức mạnh mẽ, khiến người ta cảm thấy áp bách, vô cùng lớn mạnh. Đến mức các tướng sĩ trước cửa thành đều không thể chống lại nổi.
Vô địch cảnh giới Hóa Thần!
Nhóm người Minh Ung liền tái mặt.
Cảnh giới Hóa Thần là gì?
Là sự tồn tại cánh hóa thành thần.
Đối với ngoại vi Cửu U đại lục thì cảnh giới Thiên Nguyên đã là mạnh nhất, cảnh giới Thông Thiên là vô địch, còn cảnh giới Hóa Thần chính là thần.
Mà lúc này, có đến bốn cảnh giới Hóa Thần, hai cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ xuất hiện ở đây.
“Thật to gan, dám sỉ nhục con cháu của Vân Chá Thiên ta. Ngươi mới ở cảnh giới Thông Thiên mà thôi, cũng xứng à?”, ông già tóc bạc tay cầm kiếm lạnh lùng nói.
“Ngươi thật sự cho là cương quốc Thiên Tượng ta hết người rồi à?”
Một vị cảnh giới Hóa Thần khác cũng trầm giọng nói: “Hạng Khí Vũ ta cũng chưa có chết!”