Nơi đây được trời xanh ưu ái, tràn ngập những chỗ không thể tưởng tượng được.
Có thể đi vào bên trong cấm địa Thiên Vị, dưới chân có một linh khí cấp cửu phẩm.
Hoặc là đào hố, đào được một gốc linh sâm ngàn năm.
Hoặc là lấy được một quả thay đổi thể chất ở trên cây.
Tất cả đều có thể.
Đương nhiên tràn ngập linh khí, linh quả mê hoặc lòng người thì cũng tồn tại vô vàn nguy hiểm.
Linh thú biến dị thích nghi với điều kiện khắc nghiệt ở nơi đây, vùng đất quỷ dị này giết người không chớp mắt.
Thời cơ và nguy hiểm là ngang nhau!
Lúc đám người Tần Ninh đến trước lối vào thì nơi đây đã có vô số người.
Tất cả mọi người đều đang đợi lối vào yếu nhất mở ra, thời điểm an toàn nhất để đi vào bên trong.
Lưu Vân Triết dẫn theo Lưu Hướng Dương, Lưu Hướng Phong cùng hơn mười người của Lưu Diễm các tìm một chỗ, yên lặng chờ đợi.
Mà giờ phút này, từng đội nhân mã khí thế kinh người cũng lần lượt đi đến.
Phía bên kia chân trời có một luồng sáng đang chuyển động, các cô gái mặc váy dài, dung mạo khuynh thành như mang theo từng làn gió thơm, chầm chậm bay đến.
Giữa làn gió thơm ngát ấy có một cỗ xe ngựa đang đi giữa không trung.
Rất nhiều người lúc này không nhịn được nhìn lại, chỉ nhìn thấy bên trong xe ngựa có một cô gái đang yên vị.
Nhưng lại không nhìn thấy dung mạo của cô gái ấy.
Rèm che của xe ngựa dường như đã cản lại hết ánh nhìn dò xét của mọi người.
“Người của Thanh Hà Tiên Sơn đến rồi!”
Lưu Vân Triết thấp giọng nói: “Tổ sư sáng lập ra Thanh Hà Tiên Sơn chính là tiên tử Thanh Hà, nghe nói nàng ấy đã từng nhận ân huệ của Cửu U Đại Đế, bây giờ người cầm đầu chính là tiên tử Thanh Nguyệt!”
“Thanh Hà Tiên Sơn có rất nhiều nữ đệ tử, nhưng cũng có nam đệ tử, người xuất sắc nhất hiện nay chính là một vị võ giả tinh mệnh tên là Kế Lâm”.
Võ giả tinh mệnh giống với võ giả có lục đại thể chất, đều vô cùng hiếm hoi.
“Ha ha... Thanh Nguyệt tiên tử đến rất đúng lúc”.
Một tiếng cười vang lên, lại có thêm một đội nhân mã đi đến.
“Quy Nguyên tông”.
Lưu Vân Triết nói tiếp: “Quy Nguyên tông là một trong lục đại tông môn, tông chủ Quy Thiên Biến và con trai của ông ta Quy Mạc Hứa cùng mấy người Kế Lâm, Quế Nhất Luân đều là những người xuất sắc”.
Xát xát xát...
Lúc này, phía chân trời bên kia, những tia sáng cầu vòng vươn thẳng lên trời, cho dù là ban ngày cũng vô cùng bắt mắt.
“Người của Trường Hồng môn!”
Lưu Vân Triết nói tiếp: “Môn chủ Lý Hoành Trung, người này có kiếm thuật cao minh, con của ông ta Lý Nguyên Bân là một người khó lường, kế thừa kiếm thuật của Lý Hoành Trung, vô cùng mạnh mẽ!”