Năm đó đệ nhất Thần Đế Diệp Tiêu Dao.
Cùng với phụ đế của hắn, Vô Thượng Thần Đế Mục Vân cũng là cửu mệnh thiên tử.
Nhưng cho dù là đệ nhất Thần Đế hay là Vô Thượng Thần Đế thì đều không trải qua trọn vẹn số kiếp của cửu mệnh thiên tử.
Tới lượt hắn, phụ đế đã nói rõ với hắn cửu mệnh thiên tử, chín đời chín kiếp chín vạn năm mới là tốt nhất.
Cho nên chính xác là chín vạn năm.
Mà trên thực tế, chín đời chín kiếp, chi dù là Cửu U Đại Đế hay là Thanh Vân Kiếm Đế, Cửu Nguyên Đan Đế...
Cũng chỉ là xem xét lại con đường tu luyện võ đạo của bản thân mà thôi.
Kiếp thứ chín này thì giống tự suy xét bản thân hơn.
Mỗi một kiếp sau khi thức tỉnh kí ức, hắn đều lấy tên là Tần Ninh.
Cái tên này trước khi phụ đế chưa xưng Thần Đế, ở trong thế giới thần từ nhỏ bé đi đến mạnh mẽ.
Mà mẫu thân khi đó đã trở thành trưởng tộc của tộc Băng Hoàng Nhất.
Vì để tránh rắc rối không cần thiết, hắn theo họ mẹ là Tần, lấy tên là Ninh.
Đối với chữ Ninh này, Tần Ninh vẫn rất yêu thích.
Tần Ninh cũng được, Mục Ninh cũng được.
Dù họ có đổi nhưng tên thì không bao giờ đổi.
Tốt rồi, cái tên tiểu tử Thanh Vân kia lại dám dùng tên của mình đặt cho hắn ta, Thanh Ninh các!
Tần Ninh nói thầm: “Sớm muộn ta cũng sẽ dạy dỗ cái tên khốn Thanh Vân kia một trận!”
Lời này vừa nói ra, Bùi Thư Thư và Trác Tiểu Nhã đi bên cạnh phải trợn mắt há hốc mồm.
Lời như vậy mà Tần Ninh cũng dám nói ra.
Nếu như dám đứng giữa đại lục Thương Lan nói câu này thì e rằng sẽ có vô số đệ tử Thanh Ninh các ở đại lục Thương Lan xé xác hắn thành trăm mảnh.
“Ninh...”
Tần Ninh lẩm bẩm.
Trước đây mẹ đặt cho hắn cái tên này e rằng hy vọng hắn giống như hạt bụi, nhỏ bé nhưng bình tĩnh.
Thế nhưng thân là con trai của Vô Thượng Thần Đế, gánh vác số mệnh của cửu mệnh thiên tử sao có thể giống như hạt bụi được đây?
Còn nữa, Tần Ninh hắn sao có thể cam tâm làm người bình thường được?
Các huynh muội ai dám vượt qua hắn?
Vượt qua thì sẽ đánh cho một trận!
Ừm, đúng, không sai, sẽ đánh cho một trận!
“Ở ngay phía trước!”
Câu nói của Bùi Thư Thư cắt ngang dòng suy nghĩ của Tần Ninh.
Lúc này ba người đang đi giữa trời đất tối mịt, mặt đất xuất hiện một tia sáng màu nâu sẫm.
Phía trước, giữa đống đổ nát.
Mấy chục thân ảnh vây quanh khu đổ nát.