Thật không ngờ rằng vào thời khắc mấu chốt thì kiếm Đoạn Không lại không chịu nghe theo sự khống chế của ông ta.
Ông ta giữ lại một chiêu.
Tần Ninh chẳng lẽ cũng không có hậu chiêu chắc?
So với Tần Ninh, ông ta chung quy vẫn quá non!
“Ta niệm tình từng có chút duyên với ngươi, còn định tha cho Thần gia một lần, nhưng bây giờ thì cũng không cần nữa!”
“Đại Đế đừng mà, Đại Đế, ta sai rồi, ta sai rồi...”
Thần Phong lúc này la lên.
Nhưng cuối cùng kiếm Đoạn Không vẫn vang lên.
Tất cả hóa thành hư không.
Thứ Thần Phong để lại chỉ là ý niệm.
Đối với Tần Ninh thì cũng không là gì.
Trong nháy mắt, Tần Ninh mở mắt ra.
Một vẻ quả quyết sát phạt lúc này xuất hiện.
“Đòn tấn công mạnh nhất của kiếm Đoạn Không phải như thế này mới đúng!”
Tần Ninh nói xong, kiếm Đoạn Không rẽ ngược, quay về tấn công Thần Chiến Thương.
Trong nháy mắt, Thần Chiến Thương chết sững!
Vừa rồi kiếm Đoạn Không có thể một kiếm chém Thiên Vị.
Nhưng khi đến trước mặt Tần Ninh, kiếm khí đã bị thu lại hoàn toàn.
Mà bây giờ những kiếm khí kia.
Thả ra ngoài!
Một sát khí thao thiên vào thời khắc này chém ra.
“Khônggggg...”
Thần Chiến Thương lúc này rống lên, không cam lòng.
Nhưng cho dù có không cam lòng thì cũng chẳng làm được gì.
Nguyệt Thư Như lúc này muốn ngăn cản.
“Người nhà họ Nguyệt đừng có tự tìm cái chết!”
Tần Ninh quát lên: “Nguyệt gia năm đó bị Cửu U Đại Đế trừng trị như thế nào, Tần Ninh ta hôm nay cũng có thể làm cho Nguyệt gia chịu phải sự trừng trị lớn hơn!”
Nghe đến “trừng trị”, thân thể Nguyệt Thư Như cứng ngắc.
Bà ta không dám động!
Tần Ninh nói với sự uy hiếp trần trụi.
Nếu là người khác, bà ta chẳng quan tâm.
Nhưng hôm nay bà ta chính mắt thấy cao thủ Thần gia chết oan chết uổng.
Bà ta không thể không quan tâm!
Lão tổ Nguyệt gia giống Thần Chiến Thương.
Tần Ninh, Nguyệt gia đắc tội nổi sao?
“Không...”
Thần Chiến Thương lúc này vừa định phẫn nộ rống lên, một âm thanh không cam lòng lại vang vọng ra.
Thần Khải!
Thua!