"Nói chưa chắc Ma tộc các ngươi vẫn chưa từng bỏ qua Cửu U đại lục, e rằng ở trên ngàn vạn đại lục cũng có rất nhiều nơi đều có dấu vết của Ma tộc các ngươi nhỉ".
"Ngươi biết nhiều chuyện hơn ta tưởng đấy".
Xích Huyết Ma Đế lạnh lùng nói: "Mưu đồ của Thiên Đế các là ngàn vạn đại lục, Ma tộc bọn ta thì chướng mắt mấy thứ đó".
"Nói thật cho ngươi biết, Cửu U đại lục có thứ mà bọn ta muốn, nhưng cũng không phải ngàn vạn đại lục, đại lục nào cũng đều có".
"Nhưng ta có thể nói rõ với ngươi, chỉ cần là thứ mà Ma tộc ta nhìn trúng thì mỗi một đại lục chắc chắn sẽ bị mở ra hoàn toàn, ai cũng không thể ngăn cản được".
Ngoài mặt Tần Ninh trông có vẻ bình tĩnh nhưng kỳ thật trong lòng lại đang suy nghĩ rất nhiều.
Quả nhiên không chỉ có Cửu U đại lục đang có thứ đồ mà Ma tộc muốn mà đại lục khác cũng có.
Hơn nữa Thiên Đế các và Ma tộc đã hợp tác với nhau từ rất lâu, hai bên đều có được thứ mình cần.
Bây giờ cái mà Tần Ninh không hiểu chính là.
Ma tộc trong lòng đất đến từ đâu? Cái mà bọn chúng muốn là gì?
Người đứng sau Thiên Đế các rốt cuộc là ai? Lại muốn làm cái gì?
Hai bên dường như đại diện cho hai thế lực, mỗi bên đều có nhu cầu riêng cho nên mới hợp tác.
"Bỏ đi!"
Tần Ninh bây giờ lắc đầu.
"Có một số chuyện muốn biết dù sao cũng phải đích thân điều tra".
"Nếu đã như thế thì bắt đầu từ ngươi đi".
"Ngươi quá tự đại rồi đấy", Xích Huyết Ma Đế lắc đầu cười nhạo nói.
"Ngươi cho rằng chỉ là huyền cảnh Tạo Hoá có thể chống cự lại linh cảnh Niết Bàn sao? Ngươi có thể thay đổi được tất cả sao?"
"Ngươi không biết ý chí đại biểu của chúng ta là gì!"
"Ngươi lại càng không biết đứng sau chúng ta rốt cuộc là ai!"
Ánh mắt của Xích Huyết Ma Đế có hơi điên cuồng, cười nhạo nói: "Ngươi cùng lắm chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi".
"Nói nhảm nhiều quá, cứ giết được ngươi là được rồi!"
Tần Ninh vừa nói xong, thân ảnh liền lao vút lên.
"Ấn Bắc Thương, giết!"
Ấn ký lúc này rơi xuống.
Xích Huyết Ma Đế hừ một tiếng, sải bước đi ra, ma thân lúc này đột nhiên bành trướng gấp mười lần.
"Tế Ma Linh!"
Xích Huyết Ma Đế hừ một tiếng vung tay lên.
Bùm...
Một luồng huyết khí từ bên trong cơ thể của hắn ta lao vùn vụt ra, hoá thành một bàn tay máu.
Năm ngón tay của bàn tay máu khum thành trảo, dường như muốn xé rách một khoảng trời đất, hướng thẳng về phía ấn Bắc Thương rơi xuống.
Tiếng ầm ầm trong nháy mắt nổ tung.
Thân ảnh của Tần Ninh lùi lại.
Xích Huyết Ma Đế bây giờ cũng thở hồng hộc.
"Vậy mà lại cản được sao?"
Thấy cảnh này, Tần Ninh có hơi ngạc nhiên.
"Ngươi thật sự cho rằng Ma tộc Xích Huyết bọn ta chỉ là sâu kiến thôi sao?"
Xích Huyết Ma Đế cười nhạo một tiếng.
"Dựa vào việc dùng dòng máu chân chính của Ma tộc bọn ta tế điện ma thần, đổi lấy ma lực mạnh mẽ, nhân loại hèn mọn các ngươi quá xem thường Ma tộc bọn ta rồi đấy!"
"Không sao, đến nữa đi, thử xem xem ngươi có thể ngăn cản được không", Tần Ninh không quan tâm lãnh đạm nói.
Nghe thấy vậy, Xích Huyết Ma Đế biến sắc.
Hắn ta có thể thi triển được một lần nhưng lại không thể thi triển liên tiếp nhiều lần được.
Tiêu hao ma huyết để đổi lấy ma lực từ ma thần đại nhân.
Nếu tiêu hao quá nhiều thì sẽ chết.
Thế nhưng Tần Ninh điều khiển kính Bắc Thương dường như không hề biết kiệt sức, liên tiếp bộc phát ra thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Chuyện này là không thể nào!
Bảo vật bá đạo như vậy sao có thể không phải trả giá mà có thể điều động phát huy ra được sức mạnh to lớn như vậy cơ chứ.
"Ấn Bắc Thương!"
Tần Ninh giờ phút này không quan tâm, lại chiếu ra một ấn ký, ẩn chứa khí chí dương chí cương oanh tạc xuống.