TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 2494 PHẢI TRẢ MÓN NỢ NÀY THẬT RÕ RÀNG!  

Dường như còn mời cả Trung Lan.

Sự kiện trọng đại như vậy, dĩ nhiên có rất nhiều người muốn đi xem náo nhiệt.

Nhưng nếu không đến linh cảnh Niết Bàn thì cũng không có tư cách được mời.

Đó là thư viện Thái Hư!

Một trong ba đầu sỏ của Bắc Lan.

Tổ thượng của thư viện Thái Hư chính là Khương Thái Hư, hay còn gọi là Thái Hư Thiên Nhân.

Cảnh giới Thiên Nhân!

Gần với Vương Giả.

Hiện nay viện trưởng của thư viện Thái Hư cũng là nhân vật mạnh mẽ ở cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.

Một sự tồn tại như thế, không một ai dám sơ xuất.

Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng bàn tán vang khắp toàn bộ Bắc Lan.

Lúc này, trong một gian phòng ở tửu lâu tại một tòa thành của Bắc Lan, có bốn người đứng vững.

Chính là nhóm Tần Ninh.

Bên trong tửu lâu không ngừng có người bàn chuyện về thư viện Thái Hư.

Tần Hải nghe được những nghị luận kia thì trầm giọng nói: “Lục Hành này tâm cơ thâm hậu, viện trưởng không thích, cho nên phó viện trưởng Lục Chung Hải mấy lần cầu hôn cho con trai thì đều bị viện trưởng từ chối”.

“Hiện tại xem ra cuộc tỉ võ kén rể này...”

“Chỉ e là một lần tự biên tự diễn của Lục Chung Hải mà thôi”.

Nghe được tin tức này, Tần Hải đương nhiên phẫn nộ.

Cô gái mình yêu bị người lấy ra làm kết quả của tỉ võ kén rể...

Hơn nữa sư phụ có ơn lớn với mình cũng bị những người đó hại chết.

Phải trả món nợ này thật rõ ràng!

“Lục Chung Hải liên hợp với thế gia Bách Lý muốn tiêu diệt Khương gia, làm cho Lục gia trở thành người cai quản thư viện Thái Hư”.

“Hiện tại bớt đi sự ủng hộ của các thế lực lớn, độ khó cũng tăng lên không ít”.

“Nhưng chuyện này cũng khó mà đảm bảo là Vô Cấu Kiếm Phái không tham dự...”

“Thậm chí lần này thư viện Thái Hư còn mời cả Bắc Ninh Các của Trung Lan đến, nói không chừng là Bắc Ninh Các cũng có cấu kết với Lục gia và thế gia Bách Lý...”

Lý Nhàn Ngư lúc này phát biểu như thật.

Lời này vừa nói ra, trong lúc nhất thời, ba người Tần Ninh, Tần Hải, Giang Bạch đều nhìn hắn ta với vẻ mặt cổ quái.

Lý Nhàn Ngư hơi sững sờ, rầu rĩ nói: “Sao... làm sao... ta... ta nói sai sao?”

“Không, rất đúng!”

Đọc truyện chữ Full