Quả cầu đỏ đen lúc này phóng tới Huyền Ngạn bảo chủ.
"Đáng chết, đáng chết!"
Huyền Ngạn bảo chủ giờ phút này thân ảnh cấp tốc rút lui.
Muốn trốn!
Thế nhưng làm sao có thể trốn thoát được?
Oanh...
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Thiên địa lúc này run rẩy.
Linh khí điên cuồng tàn phá bừa bãi, linh khí chín thuộc tính lúc này hoàn toàn nổ tung.
Ầm...
Tiếng nổ trầm đục vang lên.
Ầm một tiếng.
Một thanh trường kiếm rơi xuống đất.
Cửu Anh nhìn cũng không nhìn, nuốt lấy trường kiếm kia.
"Phun ra".
Tần Ninh giờ phút này lại mở miệng nói.
Cửu Anh hậm hực phun trường kiếm ra, giao cho Tần Ninh.
"Bảo khí đấy!"
Tần Ninh lẩm bẩm: "Đồ tốt cỡ này cũng không thể bị ngươi giày xéo".
"Ta còn lâu mới giày xéo...", Cửu Anh có phần yếu ớt phản bác.
Tần Ninh cũng mặc kệ.
Hiện nay kiếm U Khô chính là pháp khí thượng phẩm.
Mà khi cảnh giới của hắn tăng lên, pháp khí thượng phẩm đã không còn đủ nữa.
Hơi thở Vương Giả trong kiếm U Khô Kiếm một khi tiêu hao hết thì kiếm U Khô sẽ chỉ là một thanh pháp khí thượng phẩm.
Thanh bảo khí này nhìn có chút không trọn vẹn.
Nhưng lại thích hợp dùng để tế luyện kiếm U Khô, khiến cho phẩm chất của kiếm U Khô tăng lên!
Chí ít pháp khí siêu phẩm thích hợp võ giả của cảnh giới Âm Dương.
Giờ khắc này, bên dưới là một bóng người mặc áo bào với phần ngực bị vỡ ra, phần bụng cơ hồ bị xuyên qua, lộ ra cả xương cốt với ánh sáng cháy đen.
"Cảm giác ra sao?"
Tần Ninh nhìn về phía Huyền Ngạn bảo chủ chật vật không chịu nổi, gần như sắp chết thì cười nhạt nói.
"Nhãi con, ngươi muốn chết!"
Huyền Ngạn bảo chủ giờ phút này giận dữ không thôi.
Thế nhưng khi nhìn về phía Cửu Anh thì ánh mắt lại mang theo sự hoảng sợ.
Con cầm thú này quá lợi hại!
"Xem ra ngươi vẫn không phục!"
Tần Ninh cười nhạt một tiếng.
Huyền Ngạn bảo chủ nghe đến lời này, ánh mắt run lên.
Hôm nay thật xui xẻo!
Ông ta cũng không ngờ rằng giờ này Tần Ninh sẽ thu phục được một con dị thú hung hãn như thế.