TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 2956 LÀ AI MÀ DÁM LỚN MẬT NHƯ VẬY?  



Đứng ở trước cổng thành, Tần Ninh nhìn lên phía trên nói.

“Người tới là ai?”

Võ giả giữ thành nhìn thấy một màn như vậy ánh mắt trở nên thận trọng.

Thất trưởng lão!

Chấp sự Lý Nguyên!

Hai người này ở Xích Lôi tông cũng có chút tiếng tăm.

Giờ phút này sao lại giống như…như là bị người khác bắt giữ?

“Tần Ninh!”

Nhìn lên trên cửa thành, Tần Ninh cười nói: “Mở cửa, ta muốn cứu người!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mọi người phía trên cổng thành đều thay đổi.

Cứu người?

Tần Ninh muốn cứu người nào?

“Nhanh đi thông báo cho Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão”.

Trên cổng thành, một gã võ giả cẩn thận nói.

Ngay sau đó, hai bóng người lập tức rời đi.

Gã võ giả kia nhìn xuống dưới nói: “Cổng thành của nội thành không thể dễ dàng mở ra”.

“Tần Ninh, ngươi có bái thiếp không?”

Bái thiếp?

Tần Ninh nhìn người phía trên cao, cao giọng nói: “Tần Ninh ta, không cần bái thiếp!”

Lời nói vừa dứt, Tần Ninh đã từng bước bước lên phía trước.

Trực tiếp tung ra một quyền.

Rắc rắc rắc!

Ngay sau đó, cổng thành rắn chắc xuất hiện từng vết nứt.

Các vết nứt dần dần khuếch tán, lan rộng ta xung quanh.

Tần Ninh thấy vậy cũng không chút sợ hãi.

Rầm!

Cuối cùng, một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.

Cổng thành bị phá vỡ, hoàn toàn mở ra.

Trong nháy mắt, những người ở xung quanh không khỏi trợn mắt há hốc mồm.

Nhưng giờ phút này, Tần Ninh vẫn giữ dáng vẻ không quan tâm như trước.

Nâng bước đi vào thành.

Hai người Thất trưởng lão và chấp sự Lý Nguyên thấy một màn như vậy đã kinh ngạc không thôi.

Cùng lúc đó, phía sau cổng thành, rất nhiều bóng người xé gió mà đến.

Võ giả huyền cảnh Tạo Hoá, linh cảnh Niết Bàn, cảnh giới Sinh Tử, hoặc là đệ tử, hoặc là chấp sự, lúc này đều nhìn về phía cổng thành với ánh mắt vô cùng ngạc nhiên.

Vượt qua cổng thành, trước mắt xuất hiện một võ trường rộng lớn.

Giờ phút này, bốn phía võ trường không dưới nghìn người đều nhìn về phía cửa lớn.

Là ai mà dám lớn mật như vậy?

Đọc truyện chữ Full