“Bởi vì sư phụ ta là tên háo sắc, thường xuyên dạo chơi chốn hồng hoa, những năm đầu còn suýt chút nữa bị một Ma tộc quyến rũ xử lý, cho nên ta mới tìm hiểu một chút…”
“Những chuyện khác cũng là do chúng ta điều tra mấy vạn năm nay mà biết được!”
Tần Ninh nhíu mày nói: “Có biết căn cứ chính của bọn họ ở đâu không?”
Nhan Như Hoạ lắc lắc đầu.
“Những Ma tộc này cũng không tệ, bọn họ ẩn nấp trong hàng loạt các môn phái, gia tộc, dường như mục đích chính là để làm rối loạn các mối quan hệ!”
“Dù sao thì những năm gần đây, chúng ta cũng đã giết không ít, nhưng việc này quá khó khăn, không thể đâm thủng được lớp ngụy trang của bọn họ thì rất khó làm!”
Còn có thể ngụy trang thành con người! Nhưng thật ra có chút thú vị.
“Ngươi nói muốn ta giúp đỡ, giúp đỡ chuyện gì?”
Nhan Như Hoạ tò mò nhìn về phía Tần Ninh.
“Nếu như hai ngày sau đánh nhau đến đây, cô giúp ta giết người!”
Tần Ninh mỉm cười nói.
Giết người?
Nhan Như Hoạ hiếu kỳ hỏi: “Không phải là ngươi đến tham gia thi đấu sao?
Đại Nhật Sơn khai chiến với ba phương thế lực khác à?”
“Không!”
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Là ta phải khai chiến với một hoặc hai phương thế lực đó!”
Nhan Như Hoạ suy nghĩ một lát rồi nói: “Ngươi đang nói tới…Ma tộc?”
Nhan Như Họa kinh hãi, vội vàng nói: “Ngươi phát hiện ra tung tích của Ma tộc sao?”
Tần Ninh gật gật đầu nói.
Nhan Như Hoạ nói tiếp: “Chuyện này ngươi không cần xin ta giúp đỡ, nếu như Ma tộc thực sự xuất hiện, ta sẽ giúp ngươi giết bọn họ, nhưng mà ngươi nên xác định chắc chắn người nào là Ma tộc, nếu không, giết sai người sẽ rất khó xử!”
“Sẽ không!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Không tồi, giết rồi cô sẽ biết thôi!”
Nhìn nụ cười không có ý tốt kia của Tần Ninh, đáy lòng Nhan Như Hoạ phát lạnh.
Người này, nhìn qua không phải là người tốt như vậy.
Ngày hôm sau, lượt thi đấu thứ hai bắt đầu.
Lần này là trận đấu giữa Đại Nhật Sơn và Thương Long điện, Thiên Hạc lâu và thánh địa Hiên Viên.
Vẫn như trước là mười đánh mười.
Buổi sáng, mười đệ tử của Đại Nhật Sơn và Thương Long điện giao chiến.
Không khí vẫn náo nhiệt như ngày đầu tiên, người tới người lui tấp nập, không ít người nóng lòng muốn thử.
Lúc này, Tần Ninh bình thản đứng ở ven võ trường.
Trận đấu bắt đầu.
Thạch Cảm Đương bước lên sân khấu.
Đối thủ chính là Từ Cương của Thương Long điện! Từ Cương nhìn Thạch Cảm Đương, sắc mặt hắn ta có chút mất tự nhiên.
Hôm qua, tuy rằng đối thủ của Thạch Cảm Đương đều không phải là đệ tử hàng đầu trên Thanh Long Bảng, nhưng sức bật của hắn ta quả thực là đáng kinh ngạc.
Hơn nữa, người này còn là cảnh giới Địa Thánh tam phách.
Cảnh giới Địa Thánh tam phách là khái niệm gì?
Thực lực này có thể tiến vào mười vị trí đầu tiên của Thanh Long Bảng.
Lần trước hắn ta đứng thứ hai mươi tư, vừa vặn là người cuối cùng.
Nhưng mà lần này phải đối mặt với Thạch Cảm Đương, thực sự là rất xui xẻo.
“Đến đây đi!”
Thạch Cảm Đương mang dáng vẻ tuỳ tiện nhìn về phía Từ Cương nói: “Ta nhớ rõ ngày đầu tiên đến Thiên Hạc lâu, là ngươi cùng tên Mông Vân Hổ kia gây chuyện, đến đến đến, để ta nhìn xem thực lực của ngươi là cái dạng gì!”
Nghe được những lời này, sắc mặt Từ Cương lập tức trở nên khó coi.
“Một khi đã như vậy, xin chỉ giáo!”