Tần Ninh đi vào trong lồng gỗ, sau mấy lần vòng vèo thì đến được nơi sâu nhất trong lồng gỗ.
Chỉ thấy ở nơi sâu nhất này có một cái cây nhỏ cao khoảng hơn một mét.
Mà toàn thân cái cây tỏa ra ánh sáng, lá cây cũng óng ánh màu xanh lục.
Ở giữa nhánh cây là tám quả màu xanh mọng, to cỡ nắm tay, làm cho người ta thèm thuồng.
“Vẫn còn”.
Tần Ninh đi đến chỗ cái cây, mỉm cười.
“Quả Thanh Thánh Bích Nguyên!”
Năm đó, hắn từng đi vào kiểm tra tỉ mỉ thánh cảnh Vị Ương một lần.
Quả Thanh Thánh Bích Nguyên này lúc ấy cũng bị hắn hái hết.
Quả này vô cùng quý giá, hiệu quả cũng rất kỳ lạ, có thể tẩm bổ thần hồn, nuôi dưỡng thân thể.
Lúc trước, dù là Tần Ninh cũng cảm thấy bị mê hoặc.
Sau khi thu thập thì Tần Ninh làm một lớp bảo vệ nơi này.
Tám vạn năm qua đi, có thêm tám quả sinh ra.
Một vạn năm một quả!
Lúc này, Tần Ninh đi đến bên cái cây, hái một quả xuống, cắn từng miếng nhỏ.
Một sức mạnh dồi dào lập tức chuyển động khắp cơ thể.
Lúc này, Tần Ninh cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều đang chan chứa sức mạnh thuần khiết.
Mà ngay sau đó, hắn cảm nhận được vết thương từ thân xác và hồn phách đang dần khép lại.
Nhưng dấu ấn và Ma tộc để lại kia vẫn luôn ở đó, không mờ đi.
Tần Ninh cũng mặc kệ, chỉ khoanh chân ngay ngắn, lẳng lặng tiêu hóa...
Những vết thương vì bị trận pháp cắn ngược trong cơ thể Tần Ninh đang dần dần hồi phục.
Đây cũng là lí do vì sao Tần Ninh không sợ đám Thánh Vương kia giở trò gì, vì bên trong thánh cảnh Vị Ương tràn ngập thần kỳ.
Cho dù là hắn cũng không khỏi cảm thán về sự mạnh mẽ của Vị Ương Thánh Đế.
Đáng tiếc hai người không cùng một thời đại.
Tần Ninh nhìn bảy quả Thanh Thánh Bích Nguyên còn lại, lần lượt hái về.
Mấy người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương đều có thể sử dụng để nâng cao cảnh giới, ổn định thực lực.
Tần Ninh đi giữa sơn cốc, duỗi người.
Ma tộc để lại một thủ đoạn ở lối vào thánh cảnh Vị Ương, đánh lén hắn, đây là điều hắn không ngờ tới.
Nhưng vết ấn nằm yên trên ngực hắn cho đến giờ vẫn chưa có phát tác.
Ma tộc muốn làm gì?
Tần Ninh cũng chưa chạm vào vết ấn này.
Hắn có thể cảm giác được khí tức của Ma tộc từ vết ấn này, dường như chúng... đang ở trong thánh cảnh Vị Ương, sờ được nhưng không đuổi kịp được.
Cho nên hắn tuyệt đối không vội xóa bỏ vết ấn này đi.
Có lẽ hắn có thể tìm ra chỗ Ma tộc ẩn náu nhờ vào vết ấn này.
Lần này, cho dù là cái bẫy thì Tần Ninh cũng sẽ nhảy vào.
Nếu như không nhảy vào thì sao Ma tộc chịu xuất hiện cơ chứ!
Nếu đã là Ma tộc thiết kế cho riêng hắn, thì hắn cũng phải xem xem rốt cuộc “tác giả” là ai!
Tần Ninh ra khỏi sơn cốc, tiếp tục đi giữa núi rừng...
Cũng không phải là đi không mục đích, chỉ là mục đích của hắn chưa rõ ràng lắm.