TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 8022 "NGƯƠI CŨNG PHẢI CÂN NHẮC VÌ GIA TỘC MỚI ĐÚNG".  

Rất nhiều tộc lão đều lần lượt đến chẩn đoán.

Nhưng kết quả đều là không có biện pháp nào.

Cho đến khi Lâm Thần nhỏ đến mười sáu tuổi, đã tu hành sáu năm, trở thành Lâm Thần thiếu niên. Thiếu niên Lâm Thần vẫn nhìn rất gầy yếu, không giống mười sáu tuổi chút nào.

Ngày hôm đó, bên trong võ trường của Lâm tộc, Lâm Thần nhỏ chuyên tâm dồn chí tu hành.

Chỉ là có không ít con em trong gia tộc đột nhiên vây lại.

"Lâm Thần, ngươi ra bên ngoài, đến Thiên Tinh tửu lâu mua cơm giúp chúng ta".

Một thiếu niên vênh mặt hất hàm sai khiến.

"Dựa vào cái gì mà bắt ta đi?"

Lâm Thần tuy nhìn gầy yếu, nhưng giọng điệu lại rất kiên định.

"Dựa vào cái gì ư?"

Thiếu niên kia đi lên trực tiếp đánh một quyền vào trên sống mũi Lâm Thần, máu tươi phun ra, hắn kêu lên rồi ngã xuống đất.

"Dựa vào nắm đấm của ta cứng rắn hơn ngươi!"

Mấy thiếu niên còn lại đều cười lớn ha ha.

Con em trong gia tộc có va chạm cũng là chuyện rất thường gặp.

Cuối cùng, Lâm Thần vẫn đàng hoàng dùng tiền cha mẹ cho mình đi mua thức ăn trở lại.

Ban đêm trở về trong đình viện, Lâm Uyên và Sở Vân Nhân thấy vết thương trên mặt con trai bảo bối của mình thì vô cùng giận dữ.

Lâm tộc.

Lâm Thần đứng ở bên ngoài Nghị Sự Đường.

Mấy vị thiếu niên Lâm tộc đều rất cung kính đứng bên cạnh.

"Hừ, vô dụng".

Thiếu niên đánh Lâm Thần hừ một tiếng nói: "Vô dụng, làm mất mặt của Lâm tộc, còn nói chuyện giữa tiểu bối cho trưởng bối".

"Lâm Thần, nếu như cha ngươi không phải là ngũ gia của Lâm tộc chúng ta, ngươi là cái thá gì chứ?"

Nghe được những lời này, Lâm Thần lẩm bẩm: "Ta chưa nói, là các ngươi... đánh ta, bị cha mẹ ta thấy vết thương...", lúc này, bên trong đại sảnh truyền tới tiếng hét giận dữ.

"Lâm Duệ, ngươi có ý gì?

Tuy bây giờ con trai của Lâm Uyên ta có thiên phú hơi kém một chút, nhưng chắc chắn sau này sẽ là thiên tài trong tộc, con em trong gia tộc tùy ý bắt nạt nhau, không nên trừng phạt bọn họ sao?

Ngươi cũng đừng quên căn bản để Lâm tộc ta mạnh mẽ là đoàn kết nhất trí".

Một giọng nói khác vang lên: "Lâm Uyên, những năm gần đây vợ chồng hai người các ngươi đã cho con trai các ngươi bao nhiêu thiên tài địa bảo, nếu để những thiên tài địa bảo kia cho những thiên tài khác trong gia tộc, sẽ có thể bồi dưỡng được mấy cường giả sau này?"

"Lâm Uyên tình nguyện, đó là vợ chồng chúng ta dùng mồ hôi và máu mới kiếm được, cho con trai chúng ta thì sao chứ?"

"Ngươi cũng phải cân nhắc vì gia tộc mới đúng".

"Mẹ nhà ngươi, Lâm Uyên ta đổ máu phấn đấu vì gia tộc, Lâm tộc chúng ta có thể trở thành thế lực mạnh bằng Kim Quang Tự, Vô Tương Phật Tự ở trong Vô Tương Thiên, Lâm Uyên ta đã cống hiến bao nhiêu công sức?


Chỉ là cho con trai ta một ít tài nguyên tu hành mà các ngươi đã lắm mồm như vậy?"

Đọc truyện chữ Full