TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 8042 CHIẾN TRANH NƠI NÀY ĐÃ ĐẾN HỒI KHỐC LIỆT.  

Huyết Lặc Sơn quát tháo: "Đệ đệ ta đã chết rồi, ta lại chẳng phải muốn báo thù, thánh tộc Huyết Nhãn không xấu như ngươi nghĩ đâu".

"Nếu ngươi bằng lòng hợp tác với thánh tộc Huyết Nhãn, bọn ta có thể giúp ngươi đi tới cấp bậc mạnh hơn bây giờ gấp mười, gấp trăm lần, thậm chí sau này còn đưa ngươi đến biên giới, để ngươi trở thành một nhân vật có thể ngang hàng với rất nhiều tinh chủ tinh thần, nắm trong tay tinh thần của hàng tỉ giới vực!"

Nghe thấy câu này, Tần Ninh chợt dừng lại, cầm cây gậy trên tay nhìn về phía Huyết Lặc Sơn, cười hỏi: “Biên giới?

Là bên ngoài Thương Mang Vân Giới sao?"

"Không sai".

"Đứng đầu hàng tỉ tinh thần?

Tinh chủ tinh thần?"

Tần Ninh giễu cợt nói: "Nếu nó thật sự tồn tại thì ta tiến lên từng bước, giết từng người thì cũng có thể thành công mà!"

"Tại sao phải dựa vào các ngươi chứ?

Dựa vào các ngươi thì ta không phải là Tần Ninh".

Câu vừa dứt, Tần Ninh lại gõ gậy xuống.

Ở bên ngoài cây gậy hình thành từ Thể thư kia, từng ký tự ngưng tụ, nháy mắt ùn ùn kéo đến, ép thẳng tới chỗ Huyết Lặc Sơn.

Lúc này, Huyết Lặc Sơn hùng hùng hổ hổ, bóng người biến mất tăm.

"Ngươi sẽ hối hận! Ta sẽ còn trở lại!"

Giọng nói lạnh lùng vang lên.

"Trở lại?

Ta còn ước ấy chứ".

Tần Ninh đứng cầm gậy nhìn bốn phía, vẻ mặt bình tĩnh trở lại.

Lão Huyết Lặc Sơn này mạnh hơn Huyết Lặc Ma và mười vị cường giả Ma tộc mới vừa xuất hiện rất nhiều.

Hắn phải đi, không ai có thể ngăn cản bước chân của hắn.

Giờ phút này Tần Ninh đi từng bước một tới trước Linh Tiêu Sơn.

Chiến tranh nơi này đã đến hồi khốc liệt.

Tần Ninh không nói hai lời, cúi người lao xuống, lướt nhanh tới chỗ đệ tử Ma tộc.

Giờ phút này, Linh Vô Cực đã hoàn toàn rơi vào hoảng loạn.

"Đừng đánh mà, đừng đánh mà!"

Linh Vô Cực la lên thất thanh: "Ta... ta đầu hàng, ta đầu hàng..." "Giết không tha".

Nhưng vào lúc này, một giọng nói truyền đi khắp bầu trời.

Một câu nói của Tần Ninh khiến cho tất cả mọi người đều giết địch một cách tàn bạo.

Đầu hàng?

Thứ đó không tồn tại! Cái bản mặt của Linh Vô Cực làm cho Tần Ninh nhìn mà buồn nôn.

Lúc này, cuộc giết chóc tiếp tục diễn ra... Cùng lúc đó, cách Linh Tiêu Sơn hơn vạn dặm, một bóng người trông khá chật vật ngưng tụ ra, đứng trên đỉnh một ngọn núi cao rồi vỗ trường bào của mình.

"Lặc Sơn, vất vả quá nhỉ?"

Đọc truyện chữ Full