TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 8065 "LỤC GIA, KẺ NÀY LÀ AI?" 

Tần Ninh vung tay lên, từng viên Tịnh Ma Châu Đan tràn vào trong miệng Cửu Anh, sau khi vỗ vỗ nó mấy cái, Tần Ninh nói: "Được rồi, ngươi quá yếu, chuyện kế tiếp ngươi đừng nhúng tay vào".

Cửu Anh nhận được Tịnh Ma Châu Đan thì cười hì hì, hóa thành một luồng sáng biến mất bên ngoài Tần Ninh.

Mà lúc này, Tần Ninh kéo Kỷ Tử Diễn bị mù đi từng bước một ra giữa không trung, đứng vững ở vị trí cách Thiên Tinh tửu lâu trăm trượng, mỉm cười.

"Lục thúc!"

"Nhiều năm không gặp".

Tần Ninh mỉm cười, vẻ mặt ấm áp.

Mà lúc này, Lâm Phưởng thì đưa mắt nhìn thẳng Tần Ninh, khẽ nói: "Ai là lục thúc của ngươi?

Đúng là một tên ngông cuồng, trên bầu trời của thành Thiên Mộc chỉ có người của Lâm tộc mới có thể ngự không, ngươi không biết sao?"

Tần Ninh lại không thèm để ý, nhìn về phía Lâm Phưởng nói: "Lục thúc, ngươi không biết ta sao?"

"Ta chính là Lâm Thần có ý đồ vấy bẩn Lâm Nhã Như, hủy hoại thanh danh của Lâm tộc đây, ta là con trai Lâm Thần của Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đây!"

Tần Ninh cười nhạt một cái nói: "Năm đó sau khi bị đuổi ra khỏi Lâm tộc, cha mẹ đã dẫn ta lang thang đến Thương Vân Thiên, về sau ta đã chuyển thế, trở thành Tần Ninh bây giờ".

"Lục thúc phải biết mọi hành động của ta ở trong Tây Hoa Thiên chứ, chẳng lẽ không phải Lâm tộc đang chờ ta trở lại sao?"

Giờ phút này, sắc mặt Lâm Phưởng đột nhiên biến đổi.

Ông ta vung tay lên, một hạt châu màu xanh xuất hiện trong tay, bên trong hạt châu kia chiếu rọi ra một bóng người, nhìn kỹ lại thì giống y như Tần Ninh trước mặt.

Chỉ là thanh niên Tần Ninh mặc một bộ áo trắng không nhiễm bụi trần bên trong hạt châu kia, giờ phút này đứng ở trước mặt mình, áo trắng đã nhuốm máu, nhìn cực kì dữ tợn kinh khủng.

"Ngươi... ngươi...", Lâm Phưởng vô cùng kinh ngạc, một câu cũng nói không nên lời.

Tần Ninh lập tức nói: "Lục thúc, sao trí nhớ của ngươi đã trở nên kém như vậy rồi!"

"Năm đó, lúc xử quyết Lâm Thần ta, lục thúc là người tỏ ra căm phẫn nhất mà!"

"Hơn nữa lúc tróc huyết mạch của ta ra, lục thúc và tam thúc, đại bá hợp sức áp trận, nhị thúc tự mình ra tay, lúc đó ngươi còn rất vui vẻ".

Tần Ninh tiếp tục nói: "Ta còn nhớ rõ lúc ấy lục thúc bảo ta nhớ kỹ mặt ngươi, nhớ kỹ ngươi cả một đời mà!"

Trong lòng Lâm Phưởng giật mình, bên ngoài cơ thể ngưng tụ ra từng ấn phù, trong nháy mắt đã thiêu đốt, biến mất không thấy gì nữa, từng linh phù lập tức hóa thành một sợi khói xanh bay về hướng Lâm tộc.

Tần Ninh cũng không ngăn cản, chỉ nhìn Lâm Phưởng, cười nói: "Bây giờ thành Thiên Mộc đã huy hoàng hơn một vạn năm trước, Lâm tộc cũng mạnh hơn lúc đó nhiều rồi".

"Thật tốt".

Lúc này, Lâm Phưởng chỉ nhìn chằm chằm Tần Ninh, lại không nói một lời.

Mà bên trong tửu lâu, từng bóng người cũng lần lượt xuất hiện bên cạnh Lâm Phưởng.


"Lục gia, kẻ này là ai?"

Đọc truyện chữ Full