"A Tị Địa Ngục... Gia... vào A Tị Địa Ngục...", Phong Vô Khuyết ngồi chết trân dưới đất, con ngươi mở to, trông hắn ta vô cùng thẫn thờ.
Thấy phản ứng của bọn họ, đạo sĩ áo đỏ hỏi: "Các ngươi không biết à?"
"Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Diệp Viên Viên hỏi.
Đạo sĩ áo đỏ lập tức kể lại chuyện đã xảy ra trong Vô Tương Thiên.
"A Tị Địa Ngục?
Là nơi nào?"
Lý Huyền Đạo cau mày chất vấn.
"Là địa ngục chứ gì nữa!"
Phong Vô Khuyết nói như nức nở: "Nói thế này cho ngươi hiểu vậy, kể cả những người tai to mặt lớn đã đến bán bộ Tiên Nhân, sắp độ tiên kiếp vào A Tị Địa Ngục cũng chỉ có đường chết thôi!"
Câu vừa dứt, bốn người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên lập tức đều hoảng hốt ra mặt.
"À thì...", đạo sĩ áo đỏ phản bác: "Đối với người ngoài là địa ngục nhưng đối với công tử Tần Ninh thì có phải cũng vậy đâu?"
"Dù sao hắn cũng thuộc dạng đặc biệt mà, vừa là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp vừa là Thông Thiên Đại Đế chuyển kiếp, sở hữu cả Cửu Nguyên Đan Điển lẫn Thể thư, lại còn có nhiều thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi như vậy".
Đạo sĩ áo đỏ nhìn về phía Diệp Viên Viên, Lý Huyền Đạo và hai người còn lại, hỏi: "Hắn lợi hại như thế mà các ngươi không biết hả?
Ta thì không nghĩ công tử Tần Ninh sẽ không thoát ra ngoài được đâu".
Đúng vậy! Tần Ninh lợi hại như thế mà, sao có thể bị cầm chân tại A Tị Địa Ngục chứ! Đạo sĩ áo đỏ tiếp lời: "Từ khi ta gặp công tử Tần Ninh đến nay, lần nào hắn cũng làm ta có một cái nhìn khác về hắn, thế giới quan của ta sụp đổ luôn rồi, thế mà các ngươi còn không tin hắn có thể thoát ra à?"
"Đương nhiên là ta tin rồi!"
Diệp Nam Hiên lập tức nói: "Trên thế gian này, dù có là địa ngục thì sư tôn ta cũng phải đâm ra một cái lỗ thủng để thoát ra ngoài".
"Đúng quá rồi còn gì!"
Đạo sĩ áo đỏ cười hỏi: "Các ngươi tới Bắc Tuyết Thiên theo lệnh của công tử Tần Ninh à?"
Lý Huyền Đạo giành nói: "Sư tôn cố ý kêu bọn ta đi để tránh khỏi người đấy".